[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
- Tham gia
- 9/3/21
- Bài viết
- 257
- Điểm cảm xúc
- 325
- Điểm
- 63
CHƯƠNG 130: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (49)
Lâm gia rời đi với bộ dáng vô cùng chật vật, Đường Tranh đã lấy video làm kế hoạch của bọn họ đều vỡ nát.
Khác với sắc mặt xanh mét cùng đáy mắt tràn ngập thất vọng của vợ chồng Lâm gia, Lâm Dật Thỉ vẻ mặt đầy oán hận, trong con ngươi hận ý phẫn nộ rốt cuộc cũng không che dấu được.
Vợ chồng Đường gia vẫn rất bình tĩnh, ngay từ đầu bọn họ cũng không có ý nhìn trúng Lâm Dật Thỉ.
Chỉ cảm thấy Lâm gia tương đối khôi hài, đặc biệt là Đoạn Lệ Hồng, trong thời gian này, bà ta đều khen con trai mình có bao nhiêu ưu tú, giống như Tiểu Quả nhà bọn họ hai đứa nếu không lấy nhau thì đã bỏ lỡ mối duyên tốt.
Đường Quả ghé vào cửa sổ, cười tủm tỉm nhìn ba người bên dưới.
Lâm Dật Thỉ tựa hồ cảm giác được, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô một cái.
Cho dù hắn không nói gì, Đường Quả cũng cảm được ý tứ của đối phương.
Đơn giản chính là, Đường Quả, Đường gia, Đường Tranh, tôi sẽ nhớ kỹ các người.
Trên thực tế cô cái gì cũng chưa từng làm, chỉ là không phối hợp với nam nữ chính, không để bọn họ được ở bên nhau, dần dần mất đi hào quang vai chính, bản thân bọn họ có thể tự mình tìm đường chết.
Khóe miệng cô câu lên một nụ cười đơn thuần, tay nhỏ đè đè nơi trái tim, “Thiểu năng, tuy rằng ta là nữ phụ pháo hôi, nhưng cũng không cần mỗi lần đều đoản mệnh thế đi?”
[ Thương mà không giúp gì được, đây là tùy cơ xuyên qua, ký chủ, chẳng lẽ cô muốn sống thật dài, sống một cuộc sống bình thường? ]
Hệ thống giật mình.
Sau sự việc của Lâm gia, Đường gia cũng mở cuộc họp gia đình.
Nội dung của hội nghị là chuyện chung thân đại sự của Đường Quả, hai người nghĩ tới nghĩ lui vẫn chưa có người nào thích hợp, vô cùng lo lắng. Không hề phát hiện, con trai nhà bọn họ rũ mắt, vẻ mặt âm trầm.
“Ba mẹ, hai người vẫn nên là đừng suy xét vẫn đề này.”
Thanh âm Đường Quả kéo sự chú ý của hai người, “Gia thế kém, hai người sợ sẽ nổi lòng xấu xa, tương lại có thể thay lòng đổi dạ hay không, ai cũng không ngăn cản được, gia thế tốt, con sẽ không có tự do, khó tránh sẽ tham gia mấy loại tiệc rượu, cái này con cũng không thích.”
Hai vợ chồng cảm thấy có đạo lý, cũng vì có lý nên bọn họ mới cảm thấy lo lắng, bọn họ muốn con gái sống lâu một chút, không muốn cô chịu ủy khuất.
“Dù sao con cũng không nhìn trúng ai, thôi thì cứ như vậy đi.”
Lúc nói xong câu đó, cô chú ý tới sắc mặt của Đường Tranh càng ngày càng không tốt.
Cô cười cười, “Nếu cả đời này con không gả, không phải anh trai sẽ chăm sóc cho con sao?”
“Đúng không, anh trai?” Cô ôm lấy cánh tay Đường Tranh, chớp chớp mắt, “Anh sẽ luôn ở bên em, chăm sóc em chứ?”
Sắc mặt Đường Tranh hòa hoãn, tươi cười ôn hòa, “Tiểu Quả nói rất đúng, anh trai sẽ chăm sóc em cả đời.”
Hai vợ chồng thấy thế, hai mặt nhìn nhau, khi nào hai đứa nhà họ lại có cử chỉ thân mật như vậy?
Đường Quả nhìn bọn họ chớp chớp mắt, đem đầu nhích lại gần dựa vào cánh tay của Đường Tranh, hai vợ chồng tức khắc bật cười.
“Cũng đúng.”
Lo lắng của Đổng Mai cũng xua tan đi, “Có anh trai con ở bên cạnh, chúng ta còn lo lắng cái gì? Đúng không, Lập Thành?”
“A, đúng đúng, có Tiểu Tranh ở đây, chúng ta còn lo lắng cái gì? Ha ha.”
Đường Lập Thành phản ứng lại, “Tiểu Tranh, sau này Tiểu Quả liền giao cho con chăm sóc.”
Ông ôm Đổng Mai, “Mẹ con cuối cùng cũng có thể đi du lịch một chút, lúc còn trẻ, công việc qua bận, vẫn chưa thực hiện được nguyện vọng, hiện tại công ty giao cho con, cũng nên thực hiện nguyện vọng của mẹ con rồi.”
“Ba mẹ, hai người yên tâm, con sẽ chăm sóc thật tốt cho Tiểu Quả.”
Đường Tranh trong lòng tựa hồ có chút hiểu ra, “Sẽ không để bất cứ người nào khi dễ em ấy, cũng sẽ không để em ấy chịu ủy khuất.”
Nháy mắt, cả gia đình đều hòa thuận vui vẻ.
Khác với sắc mặt xanh mét cùng đáy mắt tràn ngập thất vọng của vợ chồng Lâm gia, Lâm Dật Thỉ vẻ mặt đầy oán hận, trong con ngươi hận ý phẫn nộ rốt cuộc cũng không che dấu được.
Vợ chồng Đường gia vẫn rất bình tĩnh, ngay từ đầu bọn họ cũng không có ý nhìn trúng Lâm Dật Thỉ.
Chỉ cảm thấy Lâm gia tương đối khôi hài, đặc biệt là Đoạn Lệ Hồng, trong thời gian này, bà ta đều khen con trai mình có bao nhiêu ưu tú, giống như Tiểu Quả nhà bọn họ hai đứa nếu không lấy nhau thì đã bỏ lỡ mối duyên tốt.
Đường Quả ghé vào cửa sổ, cười tủm tỉm nhìn ba người bên dưới.
Lâm Dật Thỉ tựa hồ cảm giác được, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô một cái.
Cho dù hắn không nói gì, Đường Quả cũng cảm được ý tứ của đối phương.
Đơn giản chính là, Đường Quả, Đường gia, Đường Tranh, tôi sẽ nhớ kỹ các người.
Trên thực tế cô cái gì cũng chưa từng làm, chỉ là không phối hợp với nam nữ chính, không để bọn họ được ở bên nhau, dần dần mất đi hào quang vai chính, bản thân bọn họ có thể tự mình tìm đường chết.
Khóe miệng cô câu lên một nụ cười đơn thuần, tay nhỏ đè đè nơi trái tim, “Thiểu năng, tuy rằng ta là nữ phụ pháo hôi, nhưng cũng không cần mỗi lần đều đoản mệnh thế đi?”
[ Thương mà không giúp gì được, đây là tùy cơ xuyên qua, ký chủ, chẳng lẽ cô muốn sống thật dài, sống một cuộc sống bình thường? ]
Hệ thống giật mình.
Sau sự việc của Lâm gia, Đường gia cũng mở cuộc họp gia đình.
Nội dung của hội nghị là chuyện chung thân đại sự của Đường Quả, hai người nghĩ tới nghĩ lui vẫn chưa có người nào thích hợp, vô cùng lo lắng. Không hề phát hiện, con trai nhà bọn họ rũ mắt, vẻ mặt âm trầm.
“Ba mẹ, hai người vẫn nên là đừng suy xét vẫn đề này.”
Thanh âm Đường Quả kéo sự chú ý của hai người, “Gia thế kém, hai người sợ sẽ nổi lòng xấu xa, tương lại có thể thay lòng đổi dạ hay không, ai cũng không ngăn cản được, gia thế tốt, con sẽ không có tự do, khó tránh sẽ tham gia mấy loại tiệc rượu, cái này con cũng không thích.”
Hai vợ chồng cảm thấy có đạo lý, cũng vì có lý nên bọn họ mới cảm thấy lo lắng, bọn họ muốn con gái sống lâu một chút, không muốn cô chịu ủy khuất.
“Dù sao con cũng không nhìn trúng ai, thôi thì cứ như vậy đi.”
Lúc nói xong câu đó, cô chú ý tới sắc mặt của Đường Tranh càng ngày càng không tốt.
Cô cười cười, “Nếu cả đời này con không gả, không phải anh trai sẽ chăm sóc cho con sao?”
“Đúng không, anh trai?” Cô ôm lấy cánh tay Đường Tranh, chớp chớp mắt, “Anh sẽ luôn ở bên em, chăm sóc em chứ?”
Sắc mặt Đường Tranh hòa hoãn, tươi cười ôn hòa, “Tiểu Quả nói rất đúng, anh trai sẽ chăm sóc em cả đời.”
Hai vợ chồng thấy thế, hai mặt nhìn nhau, khi nào hai đứa nhà họ lại có cử chỉ thân mật như vậy?
Đường Quả nhìn bọn họ chớp chớp mắt, đem đầu nhích lại gần dựa vào cánh tay của Đường Tranh, hai vợ chồng tức khắc bật cười.
“Cũng đúng.”
Lo lắng của Đổng Mai cũng xua tan đi, “Có anh trai con ở bên cạnh, chúng ta còn lo lắng cái gì? Đúng không, Lập Thành?”
“A, đúng đúng, có Tiểu Tranh ở đây, chúng ta còn lo lắng cái gì? Ha ha.”
Đường Lập Thành phản ứng lại, “Tiểu Tranh, sau này Tiểu Quả liền giao cho con chăm sóc.”
Ông ôm Đổng Mai, “Mẹ con cuối cùng cũng có thể đi du lịch một chút, lúc còn trẻ, công việc qua bận, vẫn chưa thực hiện được nguyện vọng, hiện tại công ty giao cho con, cũng nên thực hiện nguyện vọng của mẹ con rồi.”
“Ba mẹ, hai người yên tâm, con sẽ chăm sóc thật tốt cho Tiểu Quả.”
Đường Tranh trong lòng tựa hồ có chút hiểu ra, “Sẽ không để bất cứ người nào khi dễ em ấy, cũng sẽ không để em ấy chịu ủy khuất.”
Nháy mắt, cả gia đình đều hòa thuận vui vẻ.