Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 130: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (49)

Lâm gia rời đi với bộ dáng vô cùng chật vật, Đường Tranh đã lấy video làm kế hoạch của bọn họ đều vỡ nát.

Khác với sắc mặt xanh mét cùng đáy mắt tràn ngập thất vọng của vợ chồng Lâm gia, Lâm Dật Thỉ vẻ mặt đầy oán hận, trong con ngươi hận ý phẫn nộ rốt cuộc cũng không che dấu được.

Vợ chồng Đường gia vẫn rất bình tĩnh, ngay từ đầu bọn họ cũng không có ý nhìn trúng Lâm Dật Thỉ.

Chỉ cảm thấy Lâm gia tương đối khôi hài, đặc biệt là Đoạn Lệ Hồng, trong thời gian này, bà ta đều khen con trai mình có bao nhiêu ưu tú, giống như Tiểu Quả nhà bọn họ hai đứa nếu không lấy nhau thì đã bỏ lỡ mối duyên tốt.

Đường Quả ghé vào cửa sổ, cười tủm tỉm nhìn ba người bên dưới.

Lâm Dật Thỉ tựa hồ cảm giác được, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô một cái.

Cho dù hắn không nói gì, Đường Quả cũng cảm được ý tứ của đối phương.

Đơn giản chính là, Đường Quả, Đường gia, Đường Tranh, tôi sẽ nhớ kỹ các người.

Trên thực tế cô cái gì cũng chưa từng làm, chỉ là không phối hợp với nam nữ chính, không để bọn họ được ở bên nhau, dần dần mất đi hào quang vai chính, bản thân bọn họ có thể tự mình tìm đường chết.

Khóe miệng cô câu lên một nụ cười đơn thuần, tay nhỏ đè đè nơi trái tim, “Thiểu năng, tuy rằng ta là nữ phụ pháo hôi, nhưng cũng không cần mỗi lần đều đoản mệnh thế đi?”

[ Thương mà không giúp gì được, đây là tùy cơ xuyên qua, ký chủ, chẳng lẽ cô muốn sống thật dài, sống một cuộc sống bình thường? ]
Hệ thống giật mình.

Sau sự việc của Lâm gia, Đường gia cũng mở cuộc họp gia đình.

Nội dung của hội nghị là chuyện chung thân đại sự của Đường Quả, hai người nghĩ tới nghĩ lui vẫn chưa có người nào thích hợp, vô cùng lo lắng. Không hề phát hiện, con trai nhà bọn họ rũ mắt, vẻ mặt âm trầm.

“Ba mẹ, hai người vẫn nên là đừng suy xét vẫn đề này.”

Thanh âm Đường Quả kéo sự chú ý của hai người, “Gia thế kém, hai người sợ sẽ nổi lòng xấu xa, tương lại có thể thay lòng đổi dạ hay không, ai cũng không ngăn cản được, gia thế tốt, con sẽ không có tự do, khó tránh sẽ tham gia mấy loại tiệc rượu, cái này con cũng không thích.”

Hai vợ chồng cảm thấy có đạo lý, cũng vì có lý nên bọn họ mới cảm thấy lo lắng, bọn họ muốn con gái sống lâu một chút, không muốn cô chịu ủy khuất.

“Dù sao con cũng không nhìn trúng ai, thôi thì cứ như vậy đi.”

Lúc nói xong câu đó, cô chú ý tới sắc mặt của Đường Tranh càng ngày càng không tốt.

Cô cười cười, “Nếu cả đời này con không gả, không phải anh trai sẽ chăm sóc cho con sao?”

“Đúng không, anh trai?” Cô ôm lấy cánh tay Đường Tranh, chớp chớp mắt, “Anh sẽ luôn ở bên em, chăm sóc em chứ?”

Sắc mặt Đường Tranh hòa hoãn, tươi cười ôn hòa, “Tiểu Quả nói rất đúng, anh trai sẽ chăm sóc em cả đời.”

Hai vợ chồng thấy thế, hai mặt nhìn nhau, khi nào hai đứa nhà họ lại có cử chỉ thân mật như vậy?

Đường Quả nhìn bọn họ chớp chớp mắt, đem đầu nhích lại gần dựa vào cánh tay của Đường Tranh, hai vợ chồng tức khắc bật cười.

“Cũng đúng.”

Lo lắng của Đổng Mai cũng xua tan đi, “Có anh trai con ở bên cạnh, chúng ta còn lo lắng cái gì? Đúng không, Lập Thành?”

“A, đúng đúng, có Tiểu Tranh ở đây, chúng ta còn lo lắng cái gì? Ha ha.”

Đường Lập Thành phản ứng lại, “Tiểu Tranh, sau này Tiểu Quả liền giao cho con chăm sóc.”

Ông ôm Đổng Mai, “Mẹ con cuối cùng cũng có thể đi du lịch một chút, lúc còn trẻ, công việc qua bận, vẫn chưa thực hiện được nguyện vọng, hiện tại công ty giao cho con, cũng nên thực hiện nguyện vọng của mẹ con rồi.”

“Ba mẹ, hai người yên tâm, con sẽ chăm sóc thật tốt cho Tiểu Quả.”

Đường Tranh trong lòng tựa hồ có chút hiểu ra, “Sẽ không để bất cứ người nào khi dễ em ấy, cũng sẽ không để em ấy chịu ủy khuất.”

Nháy mắt, cả gia đình đều hòa thuận vui vẻ.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 131: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (50)

Vợ chồng Đường Lập Thành yên tâm đi.

Trong vòng xã hội thượng lưu, tin đồn về Lâm Dật Thỉ cũng dần dần bị truyền ra.

Ngay từ đầu Lâm Dật Thỉ còn thu liễm, sau này dứt khoát đem Cố Thanh Thanh đưa ra bên ngoài, quang minh chính đại tuyên bố đây là bạn gái hắn.

Vợ chồng Đoạn Lệ Hồng tức chết rồi, bên ngoài đều ngầm không cho Cố Thanh Thanh mặt mũi.

Thậm chí còn đơn độc đi tìm Cố Thanh Thanh, muốn cô rời khỏi Lâm Dật Thỉ. Cố Thanh Thanh sao có thể đáp ứng, trực tiếp cự tuyệt chi phiếu của Đoạn Lệ Hồng, quay đầu liền đem chuyện này nói cho Lâm Dật Thỉ.

Lâm Dật Thỉ quay về Lâm gia, cùng Đoạn Lệ Hồng cãi nhau một trận, Đoạn Lệ Hồng tức đến mức ngất xỉu. Lâm Dật Thỉ cảm thấy Đoạn Lệ Hông vô cớ gây rối, ngăn cản hắn cùng chân ái ở bên nhau, tất cả mọi chuyện đều không vì hắn mà suy xét.

Cố Thanh Thanh cảm thấy Đoạn Lệ Hồng bị tiền tài che mờ mắt, cô cùng Lâm Dật Thỉ bên nhau căn bản không phải vì tiền.

Cô càng sẽ không vì tiền mà rời khỏi Lâm Dật Thỉ, cô thích chính là con người hắn, cô tin tưởng chỉ cần hai người kiên trì, vĩnh viễn sẽ không bao giờ tách rời. Cô cũng cảm thấy, Đường gia có chút quá mức.

Còn không phải bởi vì Lâm Dật Thỉ không cưới tiểu thư Đường gia, bọn họ liền chèn ép Lâm gia, kẻ có tiền, thật là muốn làm gì làm.

Mỗi ngày nhìn thấy Lâm Dật Thỉ bận rộn đến rạng sáng, đều ở công ty mà phiền não.

Nghe Dật Thỉ nói, nếu thật sự không ổn định được Lâm thị, các cổ đông không chừng sẽ đổi tổng tài khác được lựa chọn.

Giống như, em trai riêng của Lâm Dật Thỉ.

Cố Thanh Thanh sốt ruột đến không được, cô cho rằng tình huống trước mắt của Lâm gia đều là Đường gia mang đến.

Nếu Đường gia có thể từ bỏ chèn ép Lâm gia, Lâm gia tuyệt đối sẽ không chật vật như vậy.

Cho nên, cô âm thầm mà quyết định.

Cố Thanh Thnah khẩn trương ngồi trong phòng chờ đợi, lức cửa phòng được đẩy ra, cô ta đứng lên. Trên mặt thiếu nữ luôn mang nụ cười thuần túy, bất luận là cô ăn mặc cũng đều là dáng vẻ cùng với gia thế, đều làm cô ta sinh ra chút tự ti.

Cô ta nắm chặt chiếc váy đắt tiền mà Lâm Dật Thỉ tặng, là loại váy có số lượng hạn chế, cuối cùng cũng có chút tự tin. “Đường tiểu thư.”

Cố Thanh Thanh lộ ra nụ cười tự nhận là khéo léo, “Mời ngồi.”

“Được.” Đường Quả ngồi xuống, gọi một ly đồ uống, một tay chống cằm, chậm rì rì uống.

Cố Thanh Thanh cho rằng cô sẽ hỏi ngay mục đích, không nghĩ tới cô chỉ ở chỗ này uống nước.

Cô ta thiếu kiên nhẫn, nghiêm túc nhìn chằm chằm Đường Quả, “Đường tiểu thư, tôi hy vọng các người, không cần bởi vì Lâm Dật Thỉ không muốn cùng cô liên hôn mà khắp nơi đều chèn ép Lâm thị.”

“Dưa hái xanh không ngọt, Dật Thị không thích cô, đó là sự thật.”

Cố Thanh Thanh tự cho là lý do đầy đủ, “Cho nên không cần vì thù hận riêng mà trả thù tư, mặc dù Đường gia có gia nghiệp lớn, nhưng Dật Thỉ cũng vô cùng ưu tú, không phải có một câu rất đúng sao, ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, ai cũng không thể bảo đảm, Đường gia sẽ mãi vinh quang mà không đi xuống.”

Đường Quả dừng uống, buông ống hút đang cắn, vẻ mặt giật mình nhìn Cố Thanh Thanh.

Cố Thanh Thnah cảm thấy Đường Quả nghe những lời mình vừa nói, nhợt nhạt cười, “Đường tiểu thư, không bằng chúng ta giảng hòa đi, lấy gia thế của cô, muốn tìm người nào mà không có? Sau khi hòa hảo, Lâm gia vẫn như cũ cùng Đường gia hợp tác.”

“Cô không biết xấu hổ à?” Cố Thanh Thanh ngàn lần không nghĩ tới, Đường Quả lại phun ra những lời này, lập tức có chút xấu hổ cùng giận dữ.

“Đường tiểu thư, cho dù gia thế cô tốt, nhưng cũng không cần mắng người khác như thế!”

“Tôi chỉ hảo tâm khuyên cô, hy vọng cô đừng làm quá.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 132: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (51)

“Cố tiểu thư, đừng tự cho mình là đúng.”

Đường Quả cười cười, “Thứ nhất, tôi mặc kệ Đường thị làm cái gì, thứ hai, tôi không thích Lâm Dật Thỉ, càng không nghĩ tới cùng hắn liên hôn, nói thật, tôi chướng mắt hắn.”

“Dật Thỉ ưu tú như vậy, nếu không phải Dật Thỉ không muốn, hai nhà các người hẳn sẽ liên hôn.”

Cố Thanh Thanh vẫn cứ cảm thấy, Đường Quả đây là đang trả thù Lâm Dật Thỉ. Đường Quả cười nhạo một tiếng, “Cô cảm thấy tôi thân là tiểu thư Đường gia, lại đi nhìn trúng một tên đàn ông cùng một cô gái khác ‘xe chấn’ cả đêm sao?”

Cố Thanh Thanh vừa nghe, mặt liền trở nên đỏ bừng, phẫn nộ trừng mắt nhìn Đường Quả, “Cô thật quá đáng.”

“Quá đáng sao?” Đường Quả vẫn tươi cười vô cùng đơn thuần, ánh mắt nhưng lại lộ ra tia ác ý, giống như một tiểu ác ma, “Chẳng lẽ lời tôi nói không phải sự thật?”

“Xin hỏi Cố tiểu thư, biết rõ đối tượng cùng mình liên hôn thế nhưng mỗi ngày đều cùng một cô gái ‘xe chấn’, ‘tường chấn’, ‘WC chấn’, trong phòng, còn có thể cùng tên đàn ông này kết hôn sao?”

Mỗi một câu Đường Quả nói ra, mặt Cố Thanh Thanh lại càng thêm trắng bệch.

Bởi vì cô ta cùng Lâm Dật Thỉ thật sự đã làm, thậm chí cô ta còn cảm thấy tất cả mấy nơi xấu hổ đều đã làm.

Phòng nhỏ thuộc về bọn họ, mỗi một góc đều là dấu vết bọn họ ở bên nhau. Việc này chỉ có hai người bọn họ biết liền tính, lại bị một người khác chỉ ra, cô ta chỉ có phẫn nộ.

Đường Quả không để ý đến Cố Thanh Thanh, mà gọi cho Đường Tranh, thanh âm tức khắc điềm mỹ, “Anh trai, đang bận sao?”

“Tiểu Quả, nhàm chán?”

“Không có, chỉ muốn hỏi anh một việc.” Đường Quả cố ý nói lớn, “Cố tiểu thư nói, Đường thị chúng ta khắp nơi đều chèn ép Lâm thị, muốn em không nên lại trả thù Lâm thị, cho nên muốn hỏ anh một chút, anh trai có chèn ép Đường thì hay không a?”

“Đường thị không chèn ép Lâm thị, chỉ là hủy bỏ hợp tác giữa hai nhà.”

Thanh âm Đường Tranh vô cùng lạnh lùng, làm toàn bộ căn phòng đều cảm thấy mùa đông khắc nghiệt, ít nhất đây là cảm nhận của Cố Thanh Thanh.

“Cố tiểu thư, tôi hy vọng cô không nên quấy rầy Tiểu Quả, nếu không tôi cũng không ngại lợi dụng Đường thị chèn ép Lâm thị.”

Tim Cố Thanh Thanh đều quên đập, tuy rằng Đường Tranh không ở nơi này, nhưng cô ta vẫn có một loại cảm giác khủng hoảng.

“Anh trai, em cúp máy trước.”

Đường Tranh bất đắc dĩ cười cười, lập tức định vị vị trí của Đường Quả, thuận tiện liên hệ vệ sĩ bên người Đường Quả, xác nhận Đường Quả không có nguy hiểm, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Cố tiểu thư nghe rõ rồi chứ?”

“Thực ra cô hẳn nên cẩn thận hỏi một chút, vì sao Lâm thị lại gặp vấn đề.”

Đường Quả uống một ngụm đồ uống, “Cùng với tại sao Lâm thị xuất hiện nguy cơ, bọn họ lại muốn cùng Đường gia liên hôn.”

“Còn có, tôi thật sự rất chướng mắt cái loại đàn ông thích các loại chấn kia.”

Cố Thanh Thanh mặt lại trắng thêm vài phần, muốn nói nhưng cái gì cũng không thể nói ra.

“Thật ra Cố tiểu thư, trước mắt cô cùng Lâm Dật Thỉ đã chịu nhiều ngăn trở như vậy, nếu hắn không phải là con trai của Lâm gia, là một người bình thường, hai người sẽ không còn ai ngăn cản, có thể hạnh phúc mà sống bên nhau.”

“Rốt cuộc, cô cùng hắn ở bên nhau không phải vì tiền tài, không phải sao?”

Đường Quả nhìn lướt qua trên dưới của Cố Thanh Thanh, cười rời đi.

Cố Thanh Thanh gắt gao nắm chặt làn váy, mím môi, nếu Dật Thỉ không phải con trai Lâm gia thì sao?

Sao có thể, Dật Thỉ vốn chính là công tử Lâm gia, cô ta không thể bởi vì tình yêu, khiến cho Dật Thỉ từ bỏ thân phận của chính mình.

Cô ta sẽ không ích kỷ như vậy. [ Ký chủ, cô vui sướng không? ]

“Rất sướng a.”

[ Ký chủ, Cố Thanh Thanh sẽ thật sự khuyên Lâm Dật Thỉ từ bỏ Lâm gia sao? ]

“Ha hả, ngươi vẫn ngu xuẩn như vậy?”

Hệ thống: Toàn thế giới ta ngu xuẩn nhất! ! !
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 133: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (52)

Đường Quả rời đi không bao lâu, Lâm Dật Thỉ liền tìm tới. Bên trong phòng nhìn thấy Cố Thanh Thanh mất mát, trong lòng hắn có chút đau.

“Có phải cô gái kia lại khi dễ em?”

Cố Thanh Thanh cảm nhận được độ ấm từ hắn, nhịn ủy khuất chính mình xuống, “Dật Thỉ, em phát hiện ra cái gì cũng không thể giúp được anh.”

“Đường tiểu thư thật sự rất quá đáng, cô ta sao có thể nói chúng ta như vậy, rõ ràng tình yêu của chúng ta luôn thuần khiết, căn bản không phải vì tiền tài mới thích anh.”

Sắc mặt Lâm Dật Thỉ lạnh vài phần, “Anh đương nhiên biết, chỉ là cô gái kia không cam lòng thôi. Anh vốn dĩ không hề thích cô ta, tất cả chỉ là một bên cô ta tình nguyện, hơn nữa cũng là ý tứ của ba mẹ anh. Hiện tại cô ta là loại người này, anh càng không thích cô ta.”

“Thanh Thanh, em yên tâm, anh sẽ không rời xa em.”

“Dật Thỉ, anh thật tốt, nghe anh nói như vậy, em liền an tâm rồi. Kỳ thật, em tin tưởng anh, chỉ là Đường tiểu thư làm thực quá mức, làm em tức giận thôi.”

“Nha đầu ngốc, tưởng cái gì, có thể làm anh động tâm chỉ có em thôi.”

Bầu không khí hai người, cũng ái muội hơn nhiều.

……….

Đường Quả ngồi bên trong xe, rất hứng thú nghe âm thanh từ điện thoại phát ra, “Ta biết ngay mà, để máy nghe lén trong phòng nhất định sẽ có chuyện gì xảy ra.”

Bên trong điện thoại không ngừng phát ra động tĩnh, vệ sĩ ngồi trên ghế phụ, cùng với tài xế lái xe, lỗ tai đều đỏ. “Thật là ân ái nha.”

Đường Quả cười một tiếng, đeo tai nghe lên, động tĩnh liền biến mất, vệ sĩ cùng lái xe thở phào một hơi.

Thú vui của tiểu công chúa càng ngày càng nhiều, thiếu gia còn cố tình cảm thấy tiểu công chúa thực sự là một cô gái thuần khiết nữa chứ. Mỗi khi nghe thiếu gia dặn phải bảo vệ tiểu công chúa, nói cô rất đơn thuần, sẽ bị người khác thương tổn, bọn họ thật đúng là, một trận mồ hôi lạnh đầm đìa.

Tài xế cùng vệ sĩ liếc mắt nhìn nhau một cái, tiểu công chúa mới thật là đại BOSS phía sau đúng không?

Hai người tùy ý suy đoán, thật đúng là đoán không sai, dựa theo nguyên bản cốt truyện. nguyên chủ chính là đại BOSS phía sau.

Đường Quả nghe xong trong chốc lát, cảm thấy không thú vị, gọi điện thoại. “Lâm thị, muốn không?”

“Đường tiểu thư có yêu cầu gì cứ nói.”

“Đuổi Lâm Dật Thỉ ra khỏi Lâm gia, làm hắn hai bàn tay trắng. Nhưng mà trước đó, các người cho hắn cùng Cố Thanh Thanh một cái hôn lễ thế kỷ.”

“Không vấn đề gì, tôi sẽ làm được.”

Đường Quả bật cười, muốn cô buông tha cho hai người đang ân ái kia à, sao có thể chứ?

Lúc nào cũng tới tìm cô, thật phiền toái!

Cố Thanh Thanh không phải nói chân ái là không dùng tiền tài để đo sao?

Như vậy cô sẽ cho hai người họ cơ hội sống như người bình thường, không biết nếu không còn thân phận là con dâu của Lâm gia, để cô ta mặc mấy váy áo vài trăm đồng cùng túi xách bình thường, mỗi ngày tính toán củi gạo mắm muối, sẽ là phong cảnh gì đây.

Hy vọng cô ta có thể chịu đựng được.Đường Quả sung sướng bật cười.

Vệ sĩ cùng tài xế: Bọn họ tình nguyện nghe âm thanh ái muội lúc nãy, thời điểm tiểu công chúa cười rộ lên thật sự đáng sợ.

“Thiểu năng, như vậy không tính là hủy CP đi? Tính ra ta còn tác hợp cho bọn họ, để bọn thuận lợi ở bên nhau.”

[ Ha hả. . . ]

Không bao lâu, Lâm gia không biết thế nào, đồng ý hôn lễ Lâm Dật Thỉ và Cố Thanh Thanh. Sau bọn họ mới biết được, Cố Thanh Thanh mang thai.

Lâm Dật Thỉ vô cùng cao hứng, vì Cố Thanh Thanh mà chuẩn bị hôn lễ thế kỷ. Cùng ngày hôn lễ tổ chức, thanh thế to lớn, Đường gia cũng được mời đến. Đường Quả ngồi trong đám người, nhìn hai người tuyên thệ.

Cố Thanh Thanh hình như thấy được cô, còn lộ ra ánh mắt thắng lợi, chọc đến cô bật cười không thôi.

“Cười cái gì thế?”

Đường Tranh phát hiện. Đường Quả chớp mắt, ôm cánh tay Đường Tranh, thân mật nói, “Vui vẻ a.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 134: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (53)

Đường Tranh sờ sờ gương mặt thiếu nữ, nhẹ giọng nói bên tai cô, “Tiểu Quả cũng muốn kết hôn sao?”

Hắn có chút khẩn trương, hắn đương nhiên không muốn đem Tiểu Quả gả cho người khác. “Anh trai muốn em kết hôn sao?”

“Chẳng lẽ anh trai đã chọn được người thích hợp, muốn đem Tiểu Quả gả ra ngoài?”

Thấy con ngươi ủy khuất của thiếu nữ, trong lòng Đường Tranh có chút nhũn ra, vội vàng phủ nhận, hắn sao có thể đem cô gả cho người khác, ai cũng đều không xứng với Tiểu Quả nhà hắn.

“Đương nhiên không phải.”

“Vậy là tốt rồi.” Đường Quả dứt khoát đem đầu mình dựa vào cánh tay Đường Tranh, “Nếu anh trai muốn đem em gả ra ngoài, Tiểu Quả sẽ không tha thứ cho anh, anh cũng đừng làm em thất vọng.”

“Nếu người đó là anh thì sao” Hắn nhẹ giọng hỏi, thanh âm thấp cơ hồ không nghe thấy.

Đường Quả nghe được, cúi đầu, cười cười, đôi mắt rũ xuống.

Nhìn biểu hiện của cô, Đường Tranh vô cùng khẩn trương. Hắn rốt cuộc cũng nói ra những lời này, một câu mà hắn cho rằng cả đời này cũng không thể nói ra được.

Nghĩ lại việc làm lúc trước của mình, hắn cảm thấy buồn cười, cuối cùng hắn lại thua dưới tay cô, là cam tâm tình nguyện.

“Tiểu Quả. . .”

“Anh trai, nếu là lúc trước, những lời này em thực sự hy vọng nghe được, có khả năng còn chờ không nổi sẽ đáp ứng.” Đường Quả ngẩng đầu, tươi cười xán lạn.

Đường Tranh cấp bách hỏi, “Vậy hiện tại?”

“Hiện tại thì. . .” Con ngươi thiếu nữ hiện lên một tia ác ý, loại ý xấu này biểu hiện trực tiếp trên mặt cô, cô vẫn không buông Đường Tranh ra, chỉ chớp chớp mắt, “Bởi vì em tức giận, vẫn chưa có hết giận đâu, sẽ không cùng anh trai kết hôn đâu.”

“Tiểu Quả.” Đường Tranh biết, thiếu nữ thích hắn. Cũng biết được việc lúc trước hắn làm, quá đê tiện, đã làm tổn thương cô. Đáp án của cô, thật ra hắn cũng có thể đoán trước.

Hắn không tức giận, một chút cũng không tức giận. “Tiểu Quả không muốn cũng không sao.”

Hắn chạm vào cái trán của thiếu nữ, đáy mắt xẹt qua tia say đắm, “Anh trrai che chở em, mặc kệ là thân phận gì.”

Con ngươi Đường Quả giật giật, ngược lại cười, “Được.”

“Nhưng mà, Tiểu Quả không được thích người khác.” Đường Tranh tuy cười nhưng nụ cười lại vô cùng nguy hiểm, “Anh trai sẽ không thương tổn Tiểu Quả, nhưng người khác thì còn chưa chắc.”

Ngữ khí nhìn ôn nhu nhưng lại tràn ngập nguy hiểm.

Đường Quả không trả lời, Đường Tranh lại để bụng. Âm thầm nghĩ đến, sau này nếu bên người Tiểu Quả xuất hiện đàn ông khả nghi, hắn sẽ chú ý thật kỹ đến đối tượng đó. “Anh trai, anh xem bọn họ thật hạnh phúc.”

Đường Quả nhìn hai người phía trên đang trao đổi nhẫn nói, “Bọn họ sẽ hạnh phúc.”

Người bên cạnh không hiểu rõ, nghĩ là tiểu công chúa Đường gia đây là đang chúc phúc cho hai người. Đường Tranh không cảm thấy như vậy, đáy mắt của Tiểu Quả đều tràn ngập ác ý.

Hắn đã sớm phát hiện, nội tâm Tiểu Quả không phải là một thiếu nữ đơn thuần gì cả.

Nhưng như vậy thì thế nào?

Cho dù cô là ác ma, hắn cũng sẽ bảo vệ cô.

Hắn nhất định là điên rồi, lại cam tâm tình nguyện mà điên.

Đường Quả về tới trường, vẫn như cũ mọi người đều sủng tiểu công chúa Đường gia trong tay. Cố Thanh Thanh cũng kết thúc kỳ nghỉ, trở lại trường.

Thân phận không giống nhau, vợ của Lâm Dật Thỉ, bị người khác đồn còn chưa tốt nghiệp liền gả vào hào môn. Mọi người nhìn Cố Thanh Thanh với ánh mắt không giống nhau.

Đương nhiên, Cố Thanh Thanh cũng không thèm để ý, cô cuối cùng cũng được ở bên Lâm Dật Thỉ, hiện giờ có tài xế đón đưa, cô không cần xem ánh mắt của người khác. Chỉ cần cô cùng Lâm Dật Thỉ yêu nhau là được.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 135: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (54)

Mấy bạn học trong trường đại học đều nhìn Cố Thanh Thanh bằng ánh mắt khác thường, ngay cả bạn cùng phòng của cô ta ánh mắt cũng kỳ quái.

Cố Thanh Thanh rốt cuộc có chút không chịu nổi, đặc biệt là phát hiện Đường Quả cùng bạn học lại hòa hợp ở chung đến vậy.

Cô ta thậm chí hoài nghi, Đường Quả cùng những người đó nói cái gì, mới làm cho ánh mắt của bọn họ nhìn cô ta kỳ quái như vậy. Cố Thanh Thanh nhìn Đường Quả đi ra cổng trường, bước thật nhanh đến gần xe Đường Quả.

Đường Quả bước lên xe, hạ cửa kính xe xuống, “Lâm phu nhân, tôi không muốn nghe cô nói chuyện, hơn nữa, tôi không xa lánh cô, cũng không cùng người khác nói cái gì cả, bạn học cùng cô bất hòa, cô hẳn nên đi tìm hiểu nguyên nhân một chút, cuối cùng tôi chúc cô hạnh phúc.”

“Về nhà, anh trai nhất định đang làm đồ ăn ngon.”

“Vâng, tiểu thư.”

Cố Thanh Thanh cắn môi, bị khói xe phun đầy mặt. “Cô nói cô ta có phải thật quá đáng hay không?” Cố Thanh Thanh nhịn không được nói cùng bạn học tốt nhất của mình, “Mình cùng Dật Thỉ thực sự yêu nhau, cô ta lại ghen ghét nói như thế.”

Bạn học Cố Thanh Thanh: “. . .”

“Thanh Thanh, tài xế nhà cậu tới, tôi cũng về nhà đây.”

Sắc mặt Cố Thanh Thanh tối tăm, không cam lòng, cuối cùng vẫn lên xe. Bạn học của Cố Thanh Thanh lắc đầu, có lẽ cô ta nên ít tiếp xúc với Cố Thanh Thanh.

Tiểu công chúa Đường gia kiêu ngạo như vậy, sao có thể cùng Cố Thanh Thanh so đo chứ, cái gì mà đi đoạt Lâm Dật Thỉ. Nghĩ đến tình hình gần đây của Lâm thị, cô ta không còn gì để nói, Cố Thanh Thanh hiện tại vẫn còn không thấy rõ.

Đường Tranh đã làm xong một bàn bữa tối mỹ vị, ra tới cửa thấy Đường Quả đã trở về, quan sát biểu cảm của cô, hắn mới hỏi, “Là ai chọc Tiểu Quả tức giận?”

“Còn không phải là Cố Thanh Thanh kia sao, các bạn học không chơi cùng cô ta, cô ta lại tưởng em làm cái gì.”

“À, ăn cơm.” Đướng Tranh không tỏ vẻ gì, chỉ là đôi mắt có chút trầm.

Không quá mấy ngày, cổ đông Lâm thị mở cuộc họp, không hề ngoài dự đoán, Lâm Dật Thỉ bị khai trừ. Đường Tranh ngẫu nhiên hỏi ý nghĩ của Đường Quả, cô nghe xong một lúc, cười tủm tỉm, “Cố Thanh Thanh kia cuối cùng cũng được như ý nguyện, có thể cùng người mình thích sống một cuộc sống bình thường.”

Đường Tranh vừa nghe, trong lòng liền có quyết định. Cuộc sống bình thường, nghe cũng không tồi, Tiểu Quả nhà hắn quả nhiên ý tưởng cũng vô cùng đặc biệt.

Không bao lâu sau, Lâm Dật Thỉ tự mình gây dựng sự nghiệp, thậm chí hắn đem bán tất cả cổ phần ở Lâm thị.

Sau nửa tháng cố gắng, cuối cùng gây dựng sự nghiệp thất bại, không có một người nguyện ý kéo hắn một phen.

Không còn cách nào, hắn lại bán hai cái biệt thự của mình, lại lần nữa gây dựng sự nghiệp, kết quả vẫn thất bại như cũ.

Lâm Dật Thỉ không cam lòng, tìm mọi cách để tiếp tục gây dựng sự nghiệp, mãi cho đến cuối cùng, hắn chỉ còn lại căn phòng đầu tiên mua cho Cố Thanh Thanh, mới kinh ngạc phát hiện chính mình chỉ còn lại một căn phòng nhỏ này.

Cố Thanh Thanh cũng phát hiện, Lâm Dật Thỉ đã lâu chưa mua trang sức cùng túi xách cho mình, thậm chí tiền tiêu vặt cũng càng ngày càng ít.

Sau khi cô ta mang thai ba tháng, chịu không nổi ánh mắt của người khác, cô ta tạm thời nghỉ học. Lâm Dật Thỉ gây dựng sự nghiệp thất bại, cô ta căn bản không hề biết.

Chỉ biết Lâm Dật Thỉ thay đổi, sở dĩ ở căn phòng nhỏ này, bởi vì đây là nơi hồi ức của bọn họ. Thẳng đến khi Lâm Dật Thỉ không còn đưa đồ cho cô ta nữa, cũng không cho cô ta tiền tiêu vặt cùng với vẻ mặt Lâm Dật Thỉ mỗi ngày đều âm u, thậm chí còn bắt đầu say rượu, cô ta cuối cùng cũng cảm thấy không thích hợp.

“Cái gì?”

Sau khi nghe Lâm Dật Thỉ nói tất cả, Cố Thanh Thanh căn bản là không thể tin được, hai người bọn họ chỉ còn lại căn phòng nhỏ này. Cố Thanh Thanh đã quen với cuộc sống xa xỉ, sao có thể sống tiết kiệm. Đặc biệt Lâm Dật Thỉ trong lòng cô ta, mặc kệ là ngoại hình hay là nội hàm, đều không còn mê người.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 136: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (55)

Còn muốn cô ta mỗi ngày chuẩn bị đồ ăn. Số lần hai người cãi nhau ngày càng nhiều về vấn đề củi gạo mắm muối, Cố Thanh Thanh muốn cuộc sống cô ta trở lại như trước kia. Không có cách nào khác, cô ta chỉ có thể đi làm công việc vặt để kiếm tiền, cho dù cô ta đang mang thai.

Lâm Dật Thỉ vốn dĩ cho rằng hắn rất thích Cố Thanh Thanh, trong một lần cãi nhau, hắn phát hiện người phụ nữ này thật quá bình thường. Cô ta cũng không giống như lúc trước hắn cho là đơn thuần, tiền tài thì tính toán chi li, làm hắn thực sự thất vọng.

Đặc biệt tình cảnh chính mình hôm nay, cũng do người phụ nữ này không tách ra, hắn có chút hối hận, nếu lúc đầu hắn đáp ứng liên hôn, cũng sẽ không rơi vào kết cục hôm nay.

Rất nhanh hai người họ không còn gì để ăn, vẫn là Đoạn Lệ Hồng đau lòng con trai, tiếp tế cho hai người, dù gì trong bụng Cố Thanh Thanh là con cháu của Lâm gia. Đoạn Lệ Hồng tâm can đều đau, cũng bởi vì người phụ nữ Cố Thanh Thanh này, mất đi cơ hội liên hôn, còn làm cho Lâm thị có nguy cơ phá sản, bà thiếu chút nữa tức đến hộc máu.

Sau khi Cố Thanh Thanh sinh xong, Đoạn Lệ Hồng ôm đứa bé lâm vào trầm tư, cuối cùng cùng Lâm Dật Thỉ nói chuyện. “Dật Thỉ, người phụ nữ này không thích hợp với con, cùng mẹ về nhà, nghe lời, trong tay ba con có tài sản, sẽ cho con một phần, đừng làm mẹ thất vọng nữa.”

Con ngươi vẩn đục của Lâm Dật Thỉ dần dần sáng lên, nhìn căn phòng nhỏ, nhớ tới Cố Thanh Thanh tính toán chi li, rốt cuộc cũng gật đầu. Lâm Dật Thỉ trở lại Lâm gia, muốn cùng Cố Thanh Thanh ly hôn, Cố Thanh Thanh không chịu, nhưng không đấu lại Lâm gia, cuối cùng vẫn ly hôn.

Nhưng cô ta vẫn không từ bỏ cùng Lâm Dật Thỉ dây dưa, hai người dây dưa, làm Lâm Đông Thụ sốt ruột không thôi, cuối cùng dứt khoát đem tài sản phân chia, đuổi Lâm Dật Thỉ ra ngoài. Đứa bé được Đoạn Lệ Hồng nuôi dưỡng, kế tiếp chính là Lâm Dật Thỉ cùng Cố Thanh Thanh ân oán vĩnh viễn dây dưa. Vài năm sau, Đường Tranh cùng Đường Quả đến trung tâm thương mại, lại lần nữa nhìn thấy hai người. Lúc đó, Đường Quả đã tốt nghiệp, không đi công tác, hạnh phúc mà ngồi xổm trong nhà.

Lâm Dật Thỉ có bạn gái mới, đưa bạn gái đến mua đồ, Cố Thanh Thanh gặp được, đánh nhau với cô gái kia. “Lâm Dật Thỉ tôi cho anh biết, tôi sống không tốt, anh cũng đừng hòng được sống tốt, lúc trước luôn miệng nói cùng tôi ở bên nhau, quay người một cái liền cùng tôi ly hôn.”

“Tôi sẽ không bỏ qua cho anh, chỉ cần bên cạnh anh xuất hiện tiện nhân nào, tôi liền đánh tiện nhân đó.” Cố Thanh Thanh một bộ dáng điên cuồng, lôi kéo đầu tóc cô gái kia.

Cô gái bị đánh tới kêu oa oa, nũng nịu gọi tên Lâm Dật Thỉ. Lâm Dật Thỉ trực tiếp đi qua, tát một cái trên mặt Cố Thanh Thanh.

Cố Thanh Thanh lạnh lùng cười, “Tôi sẽ không để yên cho anh.” Cố Thanh Thanh ác độc nhìn chằm chằm cô gái trên mặt đất, “Cô nếu thức thời, nhanh chóng rời khỏi hắn, lăn xa một chút, nếu không tiếp theo sẽ không đơn giản như vậy, tôi sẽ chém chết cô.”

Người xung quanh cũng bị dọa, cô gái kia sắc mặt tái nhợt, bất chấp Lâm Dật Thỉ, từ mặt đất bò dậy, “Tôi đi, tôi đi.”

Có một cái tiền nhiệm như vậy, cô ta nào dám dây dưa với Lâm Dật Thỉ. Cố Thanh Thanh cười vừa lòng, đối mặt với ánh mắt ăn người của Lâm Dật Thỉ, cô ta một chút cũng không sợ hãi. “Phi, tôi không ngờ ánh mắt anh lại ngày càng kém như vậy.”

“Tôi cũng không biết lúc trước mắt có bị mù hay không, lại coi trọng cô.” Lâm Dật Thỉ không màng hình tượng mắng lại, hắn sao lại cảm thấy Cố Thanh Thanh là một người phụ nữ đơn thuần đáng yêu. Nếu không có người phụ nữ này, hắn vẫn sẽ là công tử của Lâm gia.

Cố Thanh Thanh cười ha ha, giống như người điên, cô ta xoay người muốn đi, bỗng thấy được Đường Quả đứng cách đó không xa, sửng sốt một chút.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 137: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (56)

“Tôi rốt cuộc cũng hiểu được, tiểu công chúa Đường gia đúng thật là chướng mắt anh, ánh mắt của cô ấy, tốt hơn tôi nhiều.” Cô ta yên lặng từ bên người Đường Quả rời đi, cúi đầu, khóe miệng cong lên, vô cùng châm chọc.

Lâm Dật Thỉ bị câu này nói đến mặt đỏ tai hồng, nhưng không thể không thừa nhận, tiểu công chúa Đường gia chưa bao giờ coi trọng hắn. Hắn tự nhiên cũng thấy được Đường Quả, nhưng làm bộ như không thấy, theo phương hướng khác rời đi, khóe miệng cũng xẹt qua tia châm chọc, ngay cả dũng khí đối mặt cũng không có.

“Anh trai, anh cảm thấy nếu lúc trước em cùng Lâm Dật Thỉ kết hôn, cuối cùng sẽ có kết quả gì.” Đường Quả đột nhiên hỏi, làm Đường Tranh khủng hoảng không thôi. “Không có nếu như.”

“Vĩnh viễn cũng không thể.” Đường Tranh bình tĩnh nói, con ngươi thâm trầm, “Tiểu Quả, em có người mình thích?”

Dáng vẻ kia, giống như lúc nào cũng có thể đem đối phương giết chết. Đường Quả bật cười, ngẩng đầu chớp chớp mắt, “Có một người, anh trai không phải không biết?” “Chẳng lẽ, anh trai muốn đi xử lý hắn, em sẽ không ngăn cản.”

Đường Tranh bất đắc dĩ cười, vội vàng bước theo sau, đuổi tới bên người Đường Quả, “Tiểu Quả, sinh mệnh của anh, gặp rất nhiều tốt đẹp, chưa muốn tự sát.”

Đường Quả khóe miệng cong cong, “Anh trai, anh nhất định phải sống thật tốt.”

“Tiểu Quả tha thứ cho anh?”

“Không có a.” Đường Tranh có chút thất vọng, nhưng mà rất nhanh khôi phục lại, đưa Đường Quả đi chọn váy. Cô một lần một lần chưa tha thứ cho hắn, nhưng mà hắn cũng rất kiên nhẫn.

Nhân viên bán hàng thiện ý nói, “Tiên sinh thật đúng là một người bạn trai tốt.” Đường Tranh nhìn chằm chằm hướng phòng thử đồ, cười khổ, cô chỉ gọi hắn là anh trai. Đây coi như là báo ứng đi.

Rõ ràng nha đầu kia lúc nào cũng cho hắn thấy, thích hắn, để ý hắn, nhưng mà chỉ gọi hắn là anh trai. Mười lăm năm qua đi, tuổi thọ của Đường Quả so với nguyên chủ đã kéo dài hơn mười năm. Mười lăm năm này đi qua, quan hệ giữa cô và Đường Tranh vẫn không thay đổi, cô chỉ gọi hắn là anh trai.

Hắn cũng ảo não không thôi, nhưng không đành lòng trách cô một lần, chỉ phối hợp làm một anh trai tốt mà nuông chiều cô. Hai người đều không tìm một nửa của mình, vợ chồng Đường cơ hồ đối với việc này cũng không thèm để ý.

Hôm này là ngày nguyên chủ chết của mười năm trước, vợ chồng Đường rất lo lắng, rốt cuộc cũng xảy ra. Bác sĩ chẩn bệnh, trái tim bị suy kiệt, không thể cứu được. Vốn dĩ khi cô được ba tuổi, đã làm một cuộc phẫu thuật, vô cùng thành công. Nhưng kết luận là cô vẫn không thể sống lâu. Nếu trong sinh hoạt có vấn đề gì thì có khả năng sẽ chết nhanh hơn.

May mắn có Đường Tranh cẩn thận chăm sóc, cô sống lâu hơn mười năm, đã là cực hạn. Đường Tranh cuối cùng cũng biết được, ở bệnh viện, hắn một giây cũng không buông tay cô ra.

“Anh trai, em tha thứ cho anh, hãy sống thật tốt.” Đường Quả cười nói.

Đường Tranh đau lòng đến khó chịu, khóe mắt chảy xuống một giọt nước, rất lâu cũng không nói chuyện. “Nếu có thể làm Tiểu Quả sống thật lâu, anh không cần em tha thứ cho anh.”

Đường Quả lắc đầu, “Anh trai, làm người không nên quá tham lam, mười mấy năm qua, không phải mỗi ngày em đều thích anh hay sao? Anh xem em chưa từng nhìn qua người đàn ông khác. Trong mắt em, trong lòng em đều chỉ có một mình anh, anh tham lam như vậy, anh để em tích góp thích anh đến kiếp sau không tốt sau?”

Đường Tranh muốn khóc, nhưng lại nhịn không được mà cười. “Ngụy biện!”

“Giúp em chăm sóc cho ba mẹ.”

“Được.”

“Đừng thương tâm em, cũng không được khóc.”

“Được.”

“Chăm sóc bản thân mình thật tốt.”

Đường Tranh không nói lời nào.

“Anh muốn em chết không nhắm mắt sao? Có nghe hay không, chăm sóc bản thân mình thật tốt.”

“Được.”
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
CHƯƠNG 138: CỤC CƯNG CỦA CA CA QUỶ SÚC (Xong)

“Quả Quả đứa nhỏ này từ nhỏ đã rất thông minh, ba tuổi đã tự làm phẫu thuật, sau đó, nó cũng không hề quấy khóc, quấn lấy ba nó hỏi về công việc xử lý của công ty. Chúng ta không lay chuyển được nó, đành phải dạy nó, chỉ hy vọng nó vui vẻ một chút.”

“Lúc ở trong phòng bệnh kia, trước khi nó phẫu thuật, luôn thích ngắm nhìn bên ngoài cửa sổ, nhìn thiếu niên kia bị khi dễ, nhưng lại ngoan cường.”

“Sau lại cùng ba nó nói với nó, chỉ cần nó phẫu thuật thành công, sẽ đưa thiếu niên kia về.”

Khóe mắt Đổng Mai hàm chứa lệ quang, nhìn bia mộ trước mắt, ảnh chụp đen trắng, thiếu nữ cười vô cùng xán lạn. Năm cô đi, đã 38 tuổi, nhưng năm tháng dường như luôn ưu ái cô, thoạt nhìn vẫn như thiếu nữ đôi mươi.

Cả đời này, cô sống rất vui vẻ, Đổng Mai tuy rằng khổ sở, nhưng trong lòng lại không có tiếc nuối, con gái sớm muộn cũng phải đi, cô đã làm bạn cùng họ lâu như vậy.

“Nó thật sự rất thích con, khi còn nhỏ đã nói với chúng ta, muốn nỗ lực kiếm tiền để cưới anh trai.” Đổng Mai cười, “Chúng ta cứ tưởng nó chỉ vui đùa, nó rất có thiên phú, cho dù là thương nghiệp hay máy tính đều xuất sắc.”

“Một năm kia, nó có thể toàn quyền khống chế được Đường thị, nhưng mà nó chỉ ở phía sau chúng ta đưa ra phương án.”

“Sau lại thấy con muốn gây dựng sự nghiệp, nó lựa chọn đứng phía sau con, con ở nước ngoài gây dựng sự nghiệp, cũng là nó bí mật duy trì. Nó muốn kiếm tiền cưới anh trai, nó không quên những lời này.”

Đổng Mai thấy vẻ mặt vô cảm của Đường Tranh, nước mắt lại không ngăn được chảy xuống, “Nói những cái này, biết con sẽ khổ sở, nhưng chúng ta hy vọng con càng hiểu rõ nó, ích kỷ một chút, là muốn con đừng quên nó.”

“Cho dù lúc trước con lựa chọn trốn tránh, nó cũng chưa bao giờ cưỡng ép con, nó thật sự rất thích con, ta từ trước đến nay chưa từng thấy ai thích một người lại thuần túy thích như vậy. Những gì con thích, nó đều sẽ tìm mọi cách đi làm.”

“Đứa nhỏ này, thật khờ.” Đổng Mai lau nước mắt, Đường Lập Thành vội vàng ôm bà vào lòng, hai vợ chồng an ủi nhau. “May mắn, sau nó thật sự vui vẻ.”

Khóe mắt Đổng Mai đọng lệ quang cười nói, “Tiểu Tranh, cảm ơn con, Quả Quả đời này rất hạnh phúc, chúng ta cũng không có tiếc nuối.”

Đường Tranh một câu cũng không nói, Đổng Mai cùng Đường Lập Thành rời đi, hắn ở chỗ này đứng thật lâu.

Không quá mấy năm, Đường Tranh lại tiễn vợ chồng Đường gia đi. Lại qua 5 năm, hắn ngồi trên xe lăn, con nuôi đẩy hắn lại đây. Hắn nhìn chăm chú ảnh chụp đen trắng của thiếu nữ, từ nội tâm mà cười.

Ngay lúc ý thức tiêu tán, ánh mắt bỗng dưng rõ ràng lên, cuối cùng bình tĩnh nhìn bức ảnh. Trong con ngươi yêu say đắm tiêu tán rất nhiều, con ngươi lạnh một chút, dường như bình tĩnh rất nhiều, nhưng lại không bình tĩnh.

Nếu có người nhìn thấy khẩu hình của hắn, sẽ biết cuối cùng hắn nói hai chữ ——— Nếu như.

Thiên Tuyền.

Đường Quả nằm bên trong vài ngày, khóe miệng vẫn luôn treo nụ cười.

[ Ký chủ, cô có cảm thấy Thiên Tuyền đã sáng lên rất nhiều? ]

Đường Quả mở mắt, nhìn lướt qua, Thiên Tuyền phảng phất như có ngôi sao phía dưới, xác thật so với lúc trước sáng hơn nhiều. Mặt nước trong suốt, lộ ra điểm điểm ngân sắc.

[ Ký chủ, một đời này của cô dường như rất vui sướng. ]

Đường Quả đứng dậy, không phủ nhận, “Đương nhiên, một đời này ta sống rất tốt.”

[ Bởi vì Đường Tranh sao? ]

Đường Quả dừng một chút, “Đúng không?”

Tình cảm dư thừa, lúc tiến vào Thiên Tuyền đã bị che chắn, nhưng mà Đường Tranh người này cô thật ra lại nhớ kỹ.

“Thế giới tiếp theo.” Trước khi tiến vào thế giới tiếp theo, Đường Quả quay đầu lại nhìn ánh sáng bên trong Thiên Tuyền, đáy mắt hiện lên tìm tòi nghiên cứu.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 139: Thứ nữ trọng sinh (1)

"Hoan Hoan, đi mau, nó đuổi tới rồi!"

Thanh âm vội vàng vang lên, Đường Quả chỉ cảm thấy có người vướng vào người cô, không khống chế được liền ngã xuống, bên người xẹt qua vài đạo thân ảnh, mang theo cả mấy sợi tóc của cô. "Nhị muội vẫn còn ở phía sau."

Một nữ tử hô lên, không nghe ra nôn nóng, ngược lại bình tĩnh đáng sợ. "Mặc kệ nàng ta, nếu như bị yêu thú đuổi theo, chúng ta đều bị trọng thương, đi trước!" Một nam tử đứng ra nói chuyện.

Ý thức của Đường Quả thanh tỉnh một chút, chưa kịp tiếp thu ký ức, nên nhìn rõ quang cảnh xung quanh. Lúc này cô đang quỳ rạp trên mặt đất, mắt cá chân bị người ta vướng, đang sưng lên. Nàng cau mày lại, nhìn thoáng qua phía trước, chỉ thấy vài đạo thân ảnh nhanh chóng biến mất. Âm thanh hô hô từ phương hướng nào đó truyền đến, cô cũng không dám nghĩ nhiều, nhanh chóng bò dậy, chịu đựng đau đớn từ mắt cá chân, cảm nhận một chút thế giới này, nháy mắt liền phán đoán ra, lạnh giọng, "Thiểu năng, cho ta một rương Tốc Độ Phù cùng Ẩn Nấp Phù, thế giới này có thể dùng.

[ Được, ký chủ. ]

Lấy được hai rương phù, Đường Quả trực tiếp dán lên người. Thân thể liền trở nên nhẹ nhàng uyển chuyển, cô không lựa chọn hướng mấy người kia trốn thoát, chọn một hướng khác, bay nhanh chạy đi. Lúc đầu con yêu thú vẫn đuổi theo phía sau cô, nhưng rất nhanh, nó tựa hồ không cảm giác được hơi thở của cô, đổi hướng khác.

Căn cứ theo tiếng gió cô phán đoán con yêu thú kia đi theo hướng của những người lúc trước chạy trốn. Đường Quả cười một tiếng, "Thật là một kinh hỉ lớn, ngươi không cần giải thích một chút sao?" Nếu không phải cô phản ứng nhanh, nói không chừng đã chết thẳng cẳng rồi. Hệ thống run rẩy một chút, [ Ký chủ, không thể trách ta, đây là ngẫu nhiên.

Ta đã xem qua cốt truyện, đời này cô có thể sống rất lâu. ]

Hai người một bên giao lưu, một bên chạy, đây là một thế giới có thể tu luyện. Lúc trước khi xuyên qua thế giới, cô cũng đến từ thế giới tu luyện. Tốc Độ Phù cùng Ẩn Nấp Phù chính là từ thế giới đó, tương đối râu ria là một khi không phải thế giới tu luyện, hoặc không có linh khí, nguyên khí hay năng lượng thần kỳ gì đó, mấy thứ này sẽ không sử dụng được.

Giống như hai thế giới trước, không có linh khí, cô chỉ có thể tập võ, mấy loại đồ vật thần kỳ này cô không thể dùng. Đương nhiên, không cần phải nói, cô cũng không thích dùng những thứ này. Thế giới có thể sử dụng mấy thứ này, liền chứng minh thế giới đó vô cùng nguy hiểm. Chạy đã rất lâu, Đường Quả cảm giác được đã không còn nguy hiểm, nhanh chóng tìm một nơi ẩn nấp an toàn, bắt đầu tiếp thu ký ức.

Đây là một thế giới tu luyện, lực lượng thần kỳ chính là nguyên khí, đây cũng là một thế giới sùng bái võ lực. Nơi cô đang ở là Tiên Bình Quốc, quốc họ là Dạ. Nàng là đích tiểu thư của Đường gia, Đường gia là một tu luyện thế gia. Nơi này tu luyện chia thành các cấp bậc, nguyên giả, nguyên sĩ, nguyên tướng, nguyên quân, nguyên vương, nguyên đế, mỗi cấp lại chia thành cảnh giới sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh, viên mãn.

Trước mắt tu vi của nàng là nguyên sĩ sơ kỳ, lấy tuổi tác của nàng, mười sáu tuổi đã tu luyện đến cảnh giới này, thiên phú đã vô cùng tốt. Nhưng Đường gia còn một người, thiên phú càng tốt hơn, hiện giờ đã là nguyên sĩ hậu kỳ, so với thân thể này cao hơn hai cảnh giới. Có một người như thế, nguyên chủ cho dù một thân thiên phú tu luyện cũng không thể nào xuất chúng được.


Người có thiên phú xuất chúng kia, lúc đầu được người gọi là Hoan Hoan, nàng ta tên Đường Hoan, cũng là nữ chủ của thế giới này. Quan trọng nhất chính là, Đường Hoan trọng sinh. Đường Hoan đời trước, nàng ta là một phế vật tu luyện, mẫu thân của nàng ta chỉ là một tiểu thiếp, cũng là phế vật tu luyện, không được Đường Hạo Huy coi trọng.

Halo, chúng ta đến thế giới thứ ba nhé, thế giới này nam chính lần đầu tiên xuất hiện nên tớ đổi chữ khác cho vui nhaaa!
 
Top