Lượt xem của khách bị giới hạn

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 160: Thứ nữ trọng sinh (22)

Đường Hoan đối với vòng thứ nhất căn bản là không để trong mắt, có không gian luyện dược trợ giúp, nàng có thể dễ như trở bàn tay luyện chế thành công một lò đan dược.

Tuy nói nàng tự mình luyện chế, không giống không gian luyện dược đạt tới trạng thái đan dược cực phẩm. Nhưng đối phó với luyện dược sư nơi này, dư dả.

Ngay từ đầu, nàng không có dự định giấu tài, quyết định đem tam phân linh dược đều luyện chế. Bình thường một lò đan thành phẩm, nhiều nhất có thể ra được chín viên đan dược.

Kỳ thật trong truyền thuyết, có thể một lò luyện được mười viên đan dược, nhưng dù sao cũng là truyền thuyết, cho dù có không gian luyện dược cũng không đạt được.

Đường Hoan đã luyện thành lò đan đầu tiên, người quan sát phía trên cũng phát hiện, thấy nàng đang tiếp tục luyện lò thứ hai, mỉm cười xen lẫn gật đầu, ngay từ đầu họ rất xem trọng Đường Hoan.

Thật ra bọn họ đều có một cảm nhận chung, cảm thấy người giành được hạng nhất lần này chính là Đường Hoan.

"Ta đã luyện chế xong." Thanh âm đột nhiên xuất hiện, đánh gãy suy nghĩ của nhóm giám khảo đại hội luyện dược, bừng tỉnh, mới rơi ánh mắt xuống vị trí Đường Quả.

Mấy giám khảo đại hội luyện dược đứng dậy, đi đến trước mặt Đường Quả, bên cạnh Đường Quả, có một người hầu hạ, đây là người giám sát thí sinh dự thi. Ánh mắt hắn dại ra, thần sắc khiếp sợ đứng tại chỗ, thấy giám khảo đi đến ánh mắt khôi phục chút sáng rọi, ánh mắt nhìn Đường Quả tản ra một loại ánh mắt hoảng sợ.

"Luyện xong rồi?" Nhóm giám khảo ngạo nghễ, bởi vì thanh danh bên ngoài của Đường Quả vốn không tốt, hơn nữa cùng Đường Hoan đối đầu, kéo theo bọn họ đối với Đường Quả ấn tượng không tốt.

Bọn họ tùy ý quét mắt, mới phát hiện tam phân linh dược đều được Đường Quả dùng, trong lòng hiểu rõ, hơn phân nữa là luyện phế hai lò. Đích tiểu thư Đường gia, quả nhiên so cái gì cũng kém đại tiểu thư Đường gia. Đại tiểu thư Đường gia người ta, mặc kệ là luyện chế đan dược gì, cơ bản cũng chưa từng luyện phế lò nào.

"Đúng, mời xem." Đường Quả chỉ chỉ ba bình ngọc trước mặt, mỉm cười, "Tam phân đều thành công."

Nhóm giám khảo đều ngây người, những người khác chú ý tình huống bên này cũng đều ngốc ra. Nghe được những lời này, còn có Đường Hoan, tay không khống chế được run một chút, lập tức lò đan thứ hai liền bị phế!

Trong đan lô hương vị đã đốt hết, dẫn đến những người khác đều cảm thán. Sắc mặt Đường Hoan khó coi vô cùng, nhấp môi, đem lò luyện đan rửa sạch, ổn định tinh thần luyện lò tiếp theo.

Nhóm giám khảo hai mặt nhìn nhau, một người cầm cái bình ngọc lên kiểm tra. Vừa mởi ra, liền sợ ngây người! ! !

"Mười viên? ?"

"Ta cũng là mười viên! !"

"Thật là mười viên? ?"

Ba đạo âm thanh liên tục vang lên, trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ khiếp sợ không thể che giấu, sau đó bất chấp thanh danh của Đường Quả có vấn đề gì, kích động nhìn chằm chằm Đường Quả.

Bọn họ khôi phục bình tĩnh, còn hỏi người hầu hạ một bên, người hầu cho biết, Đường Quả không có cơ hội gian lận, lại nói xung quanh đều có người nhìn chằm chằm, ai dám ở lúc này gian lận a? Còn có đan dược mới ra lò, chỉ cần là luyện dược sư có nghiên cứu luyện dược, đều có thể kiểm tra được.

Ba vị giám khảo vô cùng xác định, Đường Quả giống như trong truyền thuyết luyện chế được mười viên. Đường Hoan bên kia nghe được một lúc, cũng chấn kinh, nguyên bản đã ổn định tốt tinh thần, lại rối loạn lần nữa, sau đó, chỉ nghe oanh một tiếng, nổ lò!

Sắc mặt Đường Hoan trắng bệch một trận, cúi đầu nhìn chằm chằm đan lô nổ thành từng mảnh ở trước mặt, rõ ràng có không gian luyện dược trợ giúp, nàng cư nhiên lại thất bại!


Cho dù không ngẩng đầu, nàng cũng có thể cảm nhận được xung quanh đủ loại biểu cảm trào phúng, nàng hung hăng bấm chặt tay. Thật ra, người xung quanh chỉ là kinh ngạc, nàng sao lại nổ lò, không có trào phúng nàng.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 161: Thứ nữ trọng sinh (23)

Đại viên mãn trong truyền thuyết, mười viên, sao có thể? ? ?

Thiên phú của Đường Quả thật sự tốt như vậy?

Kiếp trước rõ ràng không tốt như thế, chẳng lẽ ba tháng kia, Đường Quả đã lấy được cơ duyên khó lường gì sao?

Chỉ có khả năng này. Đường Hoan sau khi ổn định tinh thần, mới lấy đan dược chính mình luyện chế thành, báo lên. Chỉ là sắc mặt không quá tốt, giám khảo bên kia đều không lại đây, trực tiếp để người hầu kiểm tra, báo lên.

Đối đãi khác nhau như vậy, thiếu chút nữa làm Đường Hoan phát điên. Quả nhiên những người này đều dùng ánh mắt danh lợi, cùng kiếp trước không có gì khác nhau, một ngày nào đó, nàng sẽ đem những người này đạp dưới chân, để bọn họ đứng ở dưới mà nhìn lên, để bọn họ cúi đầu trước nàng!

Ba vị giám khảo thực sự là khiếp sợ, trong đại hội luyện dược lại có một luyện dược sư thiên tài như vậy, mặc kệ thanh danh lúc trước của Đường Quả có bao nhiêu nát, bọn họ cũng đều không ngại. So với thanh danh, bọn họ càng để ý nhân tài. Nhân tài như vậy, giao hảo là không sai.

"Đan dược luyện chế ra đại viên mãn, ngươi có tâm đắc gì không?"

Giám khảo nhịn không được hỏi thêm một câu, vấn đề này thực sự làm khó người ta, dù sao mỗi luyện dược sư đều có thủ đoạn riêng của mình, sẽ không truyền thụ cho những người khác.

Đường Quả mỉm cười, "Ta nghĩ, đây là thiên phú."

Giám khảo miệng nghệch ra, ha hả, phải không?

"Một chút nữa không ngại chúng ta ở một bên quan sát chứ?" Ba giám khảo lễ phép hỏi một chút, dù gì đứng một bên sợ sẽ ảnh hưởng đến Đường Quả luyện dược, nàng có thể cự tuyệt. Đường Quả không có cự tuyệt nói, "Đương nhiên có thể, các vị xin cứ tự nhiên, một chút nữa các vị liền sẽ hiểu, đây chính là thiên phú."

Khóe miệng mọi người hung hăng mà run rẩy, đích tiểu thư Đường gia này, quả thật là đáng ghét.

Thật kiêu ngạo!

Làm người khác giận!

Mặc kệ mọi người nghĩ thế nào, ba giám khảo rất cao hứng, sôi nổi đem bàn ghế của mình đem dọn lại đây, vây quanh Đường Quả ngồi xuống. Đường Hoan nhìn thấy một màn này, cảm thấy thực chói mắt, làm nàng nhớ đến đủ loại ở kiếp trước.

Dạ Chu thấy ba vị giám khảo ngồi vây quanh biểu muội nhà mình, hắn cũng kìm nén không được, nhảy lên đài, cho người dọn tới một băng ghế ngồi gần bọn họ.

Ba vị giám khảo: ". . ."

"Ngày hôm qua ta tự đến nhìn biểu muội luyện chế đan dược cả một buổi trưa, mỗi một lò đều luyện thành, còn là mười viên đại viên mãn." Dạ Chu vẻ mặt ngạo kiều, hất cằm cười cười, một thân hồng bào càng làm hắn thêm tuấn dật, "Thủ pháp cùng những người khác không khác nhiều, thật sự là thiên phú."

Ba vị giám khảo: ". . ."

Bọn họ nhìn thấy vô số luyện dược sư thất bại, thậm chí nhìn tình huống lò, lại nhìn Đường Quả nhẹ nhàng luyện chế tam lò đại viên mãn, sau khi so so, ánh mắt đều không đúng. Ước chừng, thật sự là thiên phú? ?

"Chuẩn bị bắt đầu vòng hai."

Trước mặt Đường Quả xuất hiện hai phân linh dược, không tồi, đợt thứ hai chỉ có hai phân, ý tứ luyện dược sư chỉ có hai cơ hội. Lúc này đây Đường Hoan quyết định không nhìn tình hình Đường Quả bên kia, loại bỏ tạp niệm bắt đầu luyện đan.

Đường Quả bên này bị bốn người vây quanh, thần sắc bình tĩnh hướng bên trong đan lô bắt đầu đưa linh dược vào, dáng vẻ không chút để ý, giám khảo xung quanh đều không nhịn được vì nàng mà sốt ruột.

Nghiêm túc a.

Đừng chú ý gì a.

Vạn nhất thất bại, nổ lò, liền không có đại viên mãn a.

Đây điển hình là hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp, Đường Quả vẫn bình tĩnh như cũ, hoàn toàn không nhìn đến những người khác đang sốt ruột, sau nửa canh giờ, vỗ nhẹ đan lô, theo thói quen tay ngọc vừa vỗ, đan dược liền bay vào bình ngọc.


Ba giám khảo: Thành công rồi?
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 162: Thứ nữ trọng sinh (24)

Đường Quả tùy ý đem bình ngọc ném tới mặt bàn, ba giám khảo vội vàng cẩn thận nâng lên, mở ra liền thấy.

Mười viên! Thủ pháp không có gì khác biệt, cho nên đây thật sự là thiên phú?

Lúc đó, Đường Quả đã tiến hành luyện lò thứ hai. Lại nói Đường Hoan bên này không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng chỉ luyện đan trong tay, cẩn thận, kết quả là nàng luyện chế ra được một lò chín viên đan dược cực phẩm.

Kết quả này, làm nàng mỉm cười hài lòng. Lấy thiên phú của nàng, mượn dùng không gian luyện dược luyện chế ra chín viên đan dược cực phẩm, đã vượt qua mong muốn của nàng.

Bởi vì sợ tình huống Đường Quả bên kia ảnh hưởng đến nàng, nàng cố ý không quan sát bên kia. Sau khi đem linh dược bỏ vào lò luyện thứ hai, nàng vẫn không nhịn được nhìn tình huống Đường Quả bên kia một chút, vừa nhìn liền hối hận không kịp.

Chỉ thấy nơi xa người kia không chút để ý, mày hơi nhướng, khóe miệng khẽ nhếch, đáy mắt lộ ra vài phần ngạo nghễ cười, động tác vô cùng liền mạch lưu loát đem từng viên đan dược như bạch ngọc cất vào bình ngọc.

Trong đó một vị giám khảo vẫn duy trì tư thái cầm bình ngọ, ngây ngốc nhìn Đường Quả thao tác nước chảy mây trôi. Mặc khác hai vị giám khảo còn lại, đôi mắt cũng không dám nháy một cái, sợ bỏ lỡ một động tác.

Bình ngọc rơi xuống bàn, ba giám khảo phía sau tiếp được bình ngọc cướp vào trong tay, nhìn bên trong như cũ vẫn là mười viên trong suốt mượt mà, là đan dược có phẩm chất cực phẩm, môi răng đều không khép lại được, cuối cùng cũng không nói thêm gì.

Chỉ là ánh mắt nhìn Đường Quả, đã quỳ phục. Đường Hoan ổn định tinh thần không nghĩ lại đi xem, lúc này đã có thể, trong đó có một giám khảo tán dương nói, "Đường nhị tiểu thư có thiên phú luyện dược, đến nay sợ là không có người vượt qua."

"Đúng vậy, cùng một thủ pháp, so với người khác càng dùng ít thời gian, hai phân linh dược đều luyện chế ra đại viên mãn đan dược cực phẩm." Ba vị giám khảo không chút bủn xỉn mà dùng tất cả từ ngữ khen Đường Quả, nếu không phải tự giữ thân phận, thiếu chút nữa muốn hướng Đường Quả mà quỳ xuống.

Đường Hoan ngây ngẩn cả người, quên chính mình còn luyện đan, đầu óc ong ong vang lên, thanh âm bên ngoài nàng đã không còn nghe rõ, trong đầu chỉ vang lên một câu, hai phân linh dược đều luyện chế thành đại viên mãn đan dược cực phẩm?

Không cam lòng!

Đường Hoan đột nhiên cảm thấy không ổn, chỉ nghe một tiếng oanh oanh nổ mạnh, lúc này nàng còn chưa kịp dùng nguyên khí che chở chính mình, đan lô không hề đoán trước nổ trước mặt nàng.

Vốn là váy áo màu trắng tinh có bao nhiêu tiên khí, bộ dáng lúc này liền có bao nhiêu chật vật. Gương mặt xinh đẹp trắng nõn dính đầy tro bụi, trước mặt cũng là một mảnh tro đen.

Bên này động tĩnh lớn như vậy, ba giám khảo cũng không khỏi bị hấp dẫn, càng đừng nói những người vẫn luôn chú ý trên đài.

Ánh mắt tò mò đều tập trung lại đây, trong lòng Đường Hoan sinh ra một loại khuất nhục, nàng hận, hận những người này chỉ thích nhìn nàng sạch sẽ, thời điểm nàng chật vật, không chút do dự cười nhạo nàng, châm chọc nàng.

"Đường đại tiểu thư, không sao chứ?" Một giám khảo liền qua đây quan tâm một chút, bọn họ đối với Đường Hoan vẫn là rất coi trọng, tuy so ra kém với thiên phú của Đường Quả một chút, nhưng cũng là hạt giống tốt.

Nhưng mà Đường Hoan lại không cảm kích, lúc này mặc kệ ai nói gì, nàng chỉ cảm thấy bọn họ đều là châm chọc. Nàng nhấp môi, cực lực khắc chế chính mình mới làm sắc mặt trở lại bình thường.

Kỳ thật hiện tại mặt nàng đều là tro, hoàn toàn không còn cảm giác tiên khí lúc trước, mọi người cũng không nhìn ra biểu cảm của nàng. "Không có việc gì, hôm nay trạng thái không được tốt."


Đường Hoan đương nhiên sẽ không thừa nhận bản lĩnh chính mình làm không được, "Để các vị chê cười rồi."
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 163: Thứ nữ trọng sinh (25)

Nghe được Đường Hoan xin lỗi, mọi người thiện ý cười, từng người an ủi vài câu. Thực tế, bọn họ chỉ xem nổ lò hay luyện đan thất bại là điều bình thường.

Đối với Đường Hoan, bọn họ vẫn cảm thấy nàng có thiên phú cùng sự nỗ lực. Những lời an ủi đó vào tai Đường Hoan, cảm thấy những người này tươi cười, chính là đang cười nhạo nàng ta.

Nàng ở trong lòng mọi người hình tượng vẫn luôn hoàn mỹ vô khuyết, nàng dùng ít năm, mới có thể làm mọi người lưu lại ấn tượng như vậy. Hôm nay, tất cả đều bị hủy hoại.

Mà người hủy hoại tất cả, người mà nội tâm nàng ghen ghét nhất, Đường Quả. Cho dù trọng sinh, nội tâm Đường Hoan tràn đầy tự ti cùng mẫn cảm, có thể nói nếu như nàng vẫn không thể đem Đường Quả đạp dưới chân, thì tâm ma không thể vượt qua được.

"Đại tỷ không phải luyện chế thành công một lô sao? Không cần sợ bị loại."

Đường Hoan thật vất vả mới ổn định được tâm tình, lại vì một câu này của Đường Quả phá nát. Nàng bình tĩnh không gợn sóng, nhưng một khi nhấc lên chính là hận ý ngập trời.

Cảm giác ưu việt khi được trọng sinh ngay tại một khắc này bị Đường Quả giẫm đạp, đối phương như có như không cười nhạo làm nàng tức giận đến ngực khó chịu.

Móng tay bấm thật sâu vào lòng bàn tay, Đường Quả tựa hồ như không biết nàng ta đang tức giận, khóe miệng xẹt qua ý cười, lông mày ngạo nghễ thu hồi, bộ dáng ngoan ngoãn giống như tỷ muội tốt mà quan tâm, "Chỉ còn vòng cuối, đại tỷ, tỷ phải nỗ lực nga."

[ Ký chủ, cô có tiềm lực đóng vai ác. ]

Đường Quả không chút để ý trả lời, "Chẳng lẽ hiện tại không phải vai ác?"

Cùng nữ chủ trọng sinh đối nghịch, gây trở ngại cho nữ chủ, không phải vai ác sao?

"Đường Hoan là nữ chủ được thiên đạo chọn, là nữ chủ của thế giới này, ta lại là vai ác, để ta suy đoán một chút, cốt truyện phát triển của thế giới này đối với vai chính mà nói, hẳn là một bộ tiểu thuyết ngược đầy bi kịch."

Hệ thống: [ Ký chủ, sức tưởng tượng của cô thực phong phú. ]

Nhưng mà. . .Vì cái gì nó lại cảm thấy ký chủ nói đúng nha?

"Cho nên thế giới này, người thắng cuối cùng là vai đại ác."

Vòng thứ ba bắt đầu. Lúc này trên đài chỉ còn chín người, những người này, ngoại trừ Đường Hoan, đều nhìn chằm chằm Đường Quả, giống như đang nhìn quái vật. Bọn họ nhìn nhìn lẫn nhau, khóe miệng có chút chua xót.

"Ta muốn bỏ quyền thi đấu."

"Ta cũng muốn."

"Đại hội luyện dược lần này, vì sao chúng ta lại xui xẻo gặp một người biến thái như thế?"

Ba vị giám khảo xụ mặt, tỏ vẻ đại hội luyện dược không cho phép bỏ quyền. Những người tham gia thi chỉ có thể bất đắc dĩ ổn định tinh thần, căng da đầu mà tiếp tục.

"Các vị đừng nhục chí, vòng cuối cùng chỉ có một phần linh dược, đều có thể phát sinh ngoài ý muốn, mỗi người đều có cơ hội."

Lúc này, Đường Hoan tinh thần ổn định, thay một bộ xiêm y khác, bước lên đài. Những người tham gia được Đường Hoan an ủi như vậy, thả lỏng rất nhiều.

Đường Hoan nhìn những người này lộ ra ánh mắt cảm kích, trong lòng dễ chịu hơn không ít. Mặc kệ thế nào, ngay lúc này không thể loạn. Nàng bình tĩnh nhìn Đường Quả, trên mặt tươi cười ôn nhu không gì sánh kịp, giống như tỷ muội tốt mà quan tâm, "Nhị muội, vòng cuối, hãy cẩn thận."

Mọi người sôi nổi tán dương, đại tiểu thư Đường gia quả nhiên là một người ôn hòa. Đối lập như vậy, nhị tiểu thư Đường gia tuy nói thiên phú rất tốt, nhưng cách làm người không so được với Đường Hoan.

"Đại tỷ cũng vậy, vòng thứ ba đừng lại để nổ lò, chỉ có một phần linh dược, nếu nổ lò sẽ không còn cơ hội."

Đường Hoan trong lòng trầm xuống, mắt hơi cụp xuống, đem cảm xúc đều che giấu kín, "Sẽ không, lần này ta nhất định sẽ cẩn thận, lúc trước giáo huấn đã đủ rồi."


Nàng không tin, vòng cuối cùng, Đường Quả còn có thể luyện chế ra đại viên mãn một lần nữa.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 164: Thứ nữ trọng sinh (26)
Vòng thứ ba so với hai vòng trước không giống nhau, chín người tham gia tùy cơ rút ra đan dược cần luyện chế.

Vận khí tốt, có thể luyện chế đan dược đơn giản, vận khí không tốt, luyện chế đan dược khó khăn, có khả năng lúc trước còn chưa từng luyện chế qua.

Đường Hoan một chút cũng không lo lắng, nàng có không gian luyện dược.

Mặc kệ rút được đan phương khó đến mức nào, có không gian luyện dược trợ giúp, các phương pháp trong nháy mắt nàng đều có thể sử dụng được.

Lúc trước vòng một và vòng hai đều là đề mục cố định, đan dược luyện chế cũng thường thấy, khá đơn giản.

Thực sự đánh giá là vòng thứ ba, cho dù là đơn dược đơn giản nhất, cũng là linh đan cao cấp.

Có thể nói trong đại hội luyện dược hôm nay, người rút được đề mục đan dược có thể luyện chế thành công, cho dù một lò số lượng đan vẫn là chín viên, đều có thể có được danh hiệu luyện dược sư cao cấp, được mọi người tung hô.

Mục đích thứ nhất của Đường Hoan là cướp đi cơ duyên của Đường Quả, lấy được Thần khí đan lô.

Mục đích thứ hai là nổi danh, để tất cả mọi người đều biết Tiên Bình Quốc có một thiên tài luyện dược sư vô cùng trẻ tuổi.

Một vòng này, nàng không được thất bại.

Nàng cũng không lại tò mò mà xem tình hình của Đường Quả, bị đối phương ảnh hưởng đến cảm xúc.

Lúc trước chẳng qua là nàng chưa có chuẩn bị, sau khi bình tĩnh lại, Đường Hoan xác thực là một người trấn định.

Đường Quả cũng phát hiện, biểu hiện của Đường Hoan thật sự trầm ổn, bình tĩnh.

[ Ký chủ, người ta dù sao cũng là trọng sinh giả, không kém như vậy. ]

Đường Quả ha hả: "Đáng tiếc nàng gặp ta."

Ba vị giám khảo đem mười khối ngọc bài cách ly thần thức mang lên, đem ngọc bài đang quay cuồng lại đây, chính là tên linh đan cùng đan phương phải luyện chế.

Dựa theo thành tích vòng hai, Đường Quả là người đầu tiên lấy ngọc bài.

Nàng tùy ý cầm lấy khối ngọc bài gần nhất, phá bỏ cấm chế cách ly, tên linh đan lập tức hiện ra.

Dưỡng Hồn Đan, chủ yếu dùng để tu bổ linh hồn bị hao tổn, cấp bậc luyện chế, độ khó cao đẳng.

Ba vị giám khảo nghe được người hồi báo, cũng sửng sốt một chút, bọn họ hai mặt nhìn nhau liếc mắt một cái, đều có chút khó hiểu.

"Sao lại có linh đan độ khó mức cao đẳng?"

"Không phải cao nhất là linh đan độ khó mức trung đẳng sao?"

Người tham gia đại hội luyện dược đều là người trẻ tuổi có thiên phú, những luyện dược sư có thanh danh lớn nhất định đang tọa trấn ở các thế lực lớn, sẽ không lộ mặt tham gia đại hội thế này.

Đường Quả thật ra cũng không có gì khó xử, còn không phải là Dưỡng Hồn Đan thôi sao?

Đối với nàng mà nói, linh đan có độ khó cao mà thôi.

Nàng nhìn quét qua người ở đây, cuối cùng ánh mắt rơi xuống một người, đôi mắt lóe lóe, khóe miệng câu lên một ý cười, thì ra là hắn, Dạ Diễm.

Lấy thân phận của Dạ Diễm, ở trên ngọc bài đụng tay đụng chân cũng không có gì khó khăn.

Cùng lúc đó, nàng cảm nhận được một ánh mắt khác.

Nàng dời ánh mắt qua, liến thấy ánh mắt áy náy của Dạ Chu, Dạ Chu đi đến bên người nàng, "Là Tiểu Thất giở trò quỷ, biểu muội, thật xin lỗi, biểu ca không chú ý tới."

"Chờ đại hội kết thúc, biểu ca giúp muội xử hắn."

Ngọc bài đã rút ra, nói cái gì cũng vô dụng.

Dạ Chu có chút lo lắng, "Biểu muội, muội có thể chứ?"

"Biểu ca không tin tưởng ta sao?"

Dạ Chu nghe được những lời này, ánh mắt lập tức toát ra ánh sáng lấp lánh, vô cùng hưng phấn, "Biểu muội, ta biết muội làm được, trận này muội thắng chắc rồi."

Dạ Chu nói câu cuối cùng thanh âm không nhỏ, mọi người đều nghe được.

Vốn dĩ không có gì, nhưng mọi người nghe được đan dược mà Đường Quả phải luyện chế là Dưỡng Hồn Đan, đều trầm mặc.

Đừng nói là luyện dược sư trẻ tuổi, cho dù là luyện dược sư lâu đời cũng không thể bảo đảm, một phần linh dược là có thể thành công luyện chế ra Dưỡng Hồn Đan.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 165: Thứ nữ trọng sinh (27)

Mọi người cho rằng Đường Quả sẽ thất bại, ba vị giám khảo cũng nghĩ như thế, đừng nói Đường Hoan.

Ba vị giám khảo này là luyện dược sư cao cấp, chính bọn họ luyện chế Dưỡng Hồn Đan, mười phần linh dược chỉ có một phần thành công, đều là may mắn.

Bọn họ đều có hơi tiếc nuối, nếu là linh đan khác, hạng nhất chắc chắn là Đường Quả không có vấn đề gì.

Mặc khác, những người tham gia cũng sôi nổi rút ra đề mục luyện đan của mình, có rất nhiều cấp thấp, cũng có rất nhiều trung đẳng, không một người nào là cao đẳng.

Đường Hoan rút được linh đan gần với độ khó cao đẳng, là Sinh Cơ Đan, có thể nhanh chóng bổ huyết, đối với tu luyện giả chiến đấu trường kỳ, loại linh đan này vô cùng trân quý.

Luyện chế độ khó càng cao, linh dược yêu cầu càng không bình thường, muốn cầu một viên, hoặc tự mình tìm linh dược thỉnh luyện đan dược sư luyện chế, còn phải chuẩn bị nhiều phân dược mới có thể thành công.

Hoặc đến nhà đấu giá thử vận khí, mỗi một viên đều có khả năng bán với giá trên trời.

Ánh mắt mọi người nhìn Đường Hoan có chút đồng tình.

Sinh Cơ Đan tuy rằng không phải độ khó cao đẳng, nhưng cũng không dễ để luyện chế.

Còn nhớ nửa năm trước, có kẻ thần bí đem Sinh Cơ Đan đưa tới nhà bán đấu giá, giá lên tới mấy chục vạn nguyên thạch, có thể thấy được Sinh Cơ Đan có bao nhiêu trân quý.

Đường Hoan cúi đầu cười, những người này cũng không biết, kẻ lúc trước lấy ra Sinh Cơ Đan để đấu giá, chính là nàng.

Nàng vẫn không nhịn được liếc mắt qua Đường Quả, thật sự là không nhìn ra biểu cảm gì, nàng cũng không quan tâm nữa.

Tuy nói lần này Đường Quả thua không thể nghi ngờ, nàng vẫn không dám thiếu cảnh giác, vạn nhất đối phương muốn nhiễu loạn tâm trí nàng, vậy mất nhiều hơn được.

Sau khi mọi người tiếc nuối, thấy người tham gia thi đều tập trung luyện đan dược, cũng không nghị luận thêm nữa, bên dưới lại lần nữa lâm vào an tĩnh.

Đại bộ phận ánh mắt đều hường về Đường Quả, bọn họ đều suy đoán, khi nào thất bại, khi nào nổ lò.

Bọn họ rất muốn nhìn thấy vẻ mặt khẩn trương, bất an của Đường Quả, nhưng mà nàng vẫn như cũ không chút để ý, cùng hai vòng trước giống nhau.

Bộ dáng không thèm để ý kia, ba giám khảo đều sốt ruột răng muốn đau rồi.

Đường nhị tiểu thư nha, ngươi có biết ngươi đang luyện chế chính là Dưỡng Hồn Đan a?

Cái gì gọi là Dưỡng Hồn Đan, ngươi biết không?

Luyện dược sư cao cấp đều không nhất định mười phần linh dược luyện chế thành công một lò linh đan a.

Thái độ của ngươi cũng quá đoan chính, nếu như nổ lò, mọi người cũng sẽ không khinh bỉ ngươi.

Mặc kệ mọi người nghĩ như thế nào, Đường Quả chậm rì rì, mỗi lần đan lô run rẩy một chút, bọn họ đều muốn nhắm chặt mắt, cả người run run, sau lại che lỗ tai, sợ nháy mắt tiếp theo sẽ xảy ra nổ lò.

Đường Hoan bên này, nàng loại bỏ tạp niệm, chỉ tập trung vào luyện đan.

Có thể nói lúc này nàng đang đắm chìm vào thế giới của chính mình, ai cũng không chú ý, vòng cuối cùng nếu lại xảy ra nổ lò, nàng nhất định sẽ tức chết.

"Đan lô của Đường nhị tiểu thư đang thật sự run mạnh a, các ngươi nói xem khi nào sẽ nổ lò?"

"Xem dáng vẻ kia, hẳn là không còn bao lâu nữa."

"Có thể kiên trì lâu như vậy, thiên phú của Đường nhị tiểu thư quả thật rất tốt a."

"Thiên phú tốt thì sao, tính tình không hề tốt, tính cách vô cùng kiêu ngạo, nếu ôn hòa giống đại tiểu thư Đường gia liền hoàn mỹ."

Những người này nghị luận càng lúc càng hăng, thanh âm lại không nhỏ, Dạ Chu quay lại trừng mắt, bọn họ như bị dọa sợ, sôi nổi lui về phía sau một bước, ngậm chặt miệng, nhìn trái nhìn phải tỏ vẻ những lời vừa rồi không phải bọn nói.

Dạ Chu cũng vô cùng khẩn trương, phải nói mọi người ở đây xem Đường Quả đều khẩn trương, ngoại trừ bản thân nàng.

"Thiểu năng, ngươi nói ta biểu diễn khúc nhạc dạo này có giống như nổ lò không?"

Hệ thống: Ký chủ quá kiêu ngạo, nó nghĩ nên trả lời thế nào, còn có thể chơi như vậy sao?

[ Ký chủ, chơi một lát thì được, cô nếu còn trêu đùa tiếp, biểu ca nhà cô chắc khóc mất. ]
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 166: Thứ nữ trọng sinh (28)

Liên tục nửa canh giờ, lò luyện đan trước mặt Đường Quả vẫn không ngừng run mạnh, còn càng run càng hăng.

Mọi người ở đây đều yên lặng, dựa theo tình huống trước mắt, nổ lò chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Dạ Chu cũng vô cùng căng thẳng, đôi mắt đáng thương mang theo chút khẩn cầu nhìn đan lô.

"Biểu ca?"

Đường Quả nghi hoặc, "Huynh làm sao vậy?"

Dạ Chu nhìn lò luyện đam, nghiêm túc, "Biểu muội, muội tiếp tục đi, ổn định! Ta đang dùng vẻ ngoài tuấn mỹ này để cảm hóa lò đan, làm nó đừng nổ."

[ Ký chủ, biểu ca nhà cô thật khờ. ]

Đường Quả nhìn hốc mắt có chút hồng của Dạ Chu, thực sự giật mình.

Dạ Chu sẽ không thật sự muốn khóc chứ? ? ?

Nàng nhìn đan lô đang hung hăng run rẩy, không chế được đan lô bớt run rẩy, biểu cảm trên mặt Dạ Chu càng ngày càng khó coi, lúc trước hốc mắt chỉ có chút hồng hồng, đến bây giờ đều mơ hồ lấp lánh lệ quang.

Đường Quả: ". . ."

[ Ký chủ, biểu ca hẳn là đang tự trách, không coi chừng Dạ Diễm, áy náy đó a. . . ]

Đan lô nhảy lên khiến cho toàn bộ người ở đây tinh thần đều tập trung chú ý tới, ánh mắt bọn họ theo vị trí đan lô mà nhảy lên, tim cũng đập thình thịch theo.

Yên lặng phỏng đoán, đan lô a, đan lô à, ngươi rốt cuộc khi nào nổ.

Mau nổ đi!

Hiện tại không nổ, có phải còn ấp ủ đại chiêu gì hay không?

Nghĩ đến đây, người quan sát đồng thời lui về sau năm bước, cách xa một chút cho an toàn.

Mọi người vừa mới nghĩ như vậy, nghe oanh một tiếng, từng trận sương khói màu trắng bay mù mịt, tâm cuối cùng cũng buông xuống, cuối cùng cũng nổ.

Ba vị giám khảo cũng phun một hơi, xoa xoa mồ hôi lạnh, rốt cuộc cũng nổ.

Bọn họ đều đi đến trước mặt Đường Quả, một người ra tiếng an ủi, "Dưỡng Hồn Đan vốn là không dễ luyện chế, lần đầu tiên nếm thử khó tránh sẽ. . ."

Hai chữ "Thất bại" còn chưa kịp nói xong, vị giám khảo nhìn chằm chằm bình ngọc được đưa tới, nhìn bên trong, mười viên linh đan mượt mà, thanh hương tinh khiết mà ngây dại.

"Thành. . .Thành công?"

Giám khảo rốt cuộc cũng có phản ứng, trừng lớn mắt, "Luyện thành?"

Hắn làm một động tác vô cùng không thích hợp với thân phận, hung hăng xoa xoa mắt, nhìn bình ngọc Dưỡng Hồn Đan còn ở trong tay.

Nóng hầm hập, chứng minh mới ra lò.
"Cực phẩm Dưỡng Hồn Đan, mười viên đại viên mãn."

Giám khảo bừng tỉnh, sắc mặt phiếm đỏ kích động tuyên bố, thiếu chút nữa trực tiếp giơ tay Đường Quả lên tiếng, hôm nay người thắng chính là Đường Quả.

Toàn bộ nơi đây đều an tĩnh, đều không thể tưởng tượng mà nhìn Đường Quả, như là đang nhìn quái vật.

Bọn họ không nói chuyện, chỉ nghĩ đối với vị luyện dược sư này mà quỳ xuống.

Linh đan cao cấp nói luyện thành đại viên mãn liền đại viên mãn, chịu phục.

Một ít người đến từ các thế lực thế gia yên lặng lui ra ngoài, đích tiểu thư Đường gia là một vị luyện dược sư cao cấp đã là sự thật, đặc biệt đối phương là vị luyện dược sư có thể luyện chế ra đại viên mãn.

Luyện chế đan dược là Dưỡng Hồn Đan a!

Ngoại trừ mượn sức khẳng định vẫn là mượn sức.

Đường Hoan đối với chuyện này đều hết thảy không biết, nàng hết sức chăm chú trầm tĩnh tập trung luyện chế đan dược của mình.

Sau khi chuyên tâm mở ra đan lô, bên trong là chín viên Sinh Cơ Đan, phẩm chất thượng phẩm, thật cẩn thận đem Sinh Cơ Đan cất vào bình ngọc, bấy giờ nàng mới lộ ra tươi cười thư thái.

Chờ nàng ngẩng đầu lên, chuẩn bị nói mình đã luyện chế xong, sau mới phát hiện toàn trường đều vô cùng yên tĩnh.

Đường Hoan tự đắc, thiên phú luyện dược của nàng chỉ có thể tính ở trung đẳng, lúc này lại mượn dùng không gian luyện dược, luyện chế ra chín viên Sinh Cơ Đan phẩm chất thượng phẩm cũng vô cùng ngoài ý muốn.

Thấy mọi người bộ dáng yên tĩnh như gà, khóe miệng nàng hơi câu lên, những người này kinh ngạc cũng là bình thường, rốt cuộc với tuổi của nàng, luyện chế ra chín viên Sinh Cơ Đan phẩm chất thượng phẩm chính là thiên tài trong thiên tài.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 167: Thứ nữ trọng sinh (29)

"Ta đã luyện chế xong."

Đường Hoan tự tin lên tiếng, trên mặt vẫn duy trì ý cười tự đắc cùng ba vị giám khảo nói chuyện.

Ba vị giám khảo đứng bên Đường Quả, chung quanh còn một ít sương khói chưa tan.

Người chung quanh đều ngây ngốc nhìn bên kia, trong lòng Đường Hoan xác định Đường Quả đã nổ lò.

Ba người kia từ kinh ngạc đến ngây người, hơn phân nửa là đã thất vọng.

Đường Hoan khẽ nhếch khóe miệng, lúc trước lợi hại thì thế nào, vòng cuối cùng mới là vòng mấu chốt nhất.

Hôm nay, Đường Hoan nàng cũng được ghi nhận là luyện dược sư cao cấp.

Quan trọng nhất là cái lò luyện đan kia thuộc về nàng.

Ba vị giám khảo sau khi phản ứng lại, không hề có ý tứ muốn nâng bước, chỉ đứng thật xa mà nói với người hầu bên cạnh Đường Hoan một câu, "Luyện chế ra nhiều ít, phẩm chất thế nào?"

Đường Hoan khẽ cau mày, trong lòng không vui, quả nhiên vì lúc trước nàng biểu hiện không tốt nên khinh thường nàng sao?

Nghĩ đến mình luyện chế ra chín viên Sinh Cơ Đan thượng phẩm, đợi chút nữa nhìn thấy bọn họ nhất định sẽ hối hận.

Chẳng qua kỳ quái là người hầu hạ nàng cũng vô cùng bình thường, mở bình ngọc kiểm tra, thanh âm bình tĩnh trả lời, "Trưỡng lão, tổng cộng chín viên, đều là thượng phẩm."

Đường Hoan vốn tưởng rằng kế tiếp xung quanh sẽ có âm thanh hít hơi, mười mấy tuổi đã bước vào hàng ngũ luyện dược sư cao cấp, vốn là không có khả năng.

Ngay cả ba vị giám khảo cũng nên nháy mắt đi đến trước mặt nàng.

Nhưng mà nàng đợi đã lâu lại không giống như trong tưởng tượng nàng nghĩ.

Mặc kệ là ba vị kia hay những người khác, phản ứng đều bình đạm.

"Cũng không tệ lắm, không ngờ Đường Hoan cũng là luyện dược sư cao cấp."

Một vị giám khảo sờ sờ chòm râu, cười tủm tỉm, "Đường gia này đúng là nhân tài xuất hiện lớp lớp, có thể tự mình chứng kiến các nàng trưởng thành cũng coi như lão nhân ta may mắn."

Hai người còn lại cũng gật gật đầu, tỏ vẻ đúng là như vậy.

Đường Hoan nhíu mày, cảm thấy tình huống này có gì đó không thích hợp.

Tuy rằng được khích lệ nhưng biểu hiện của những người ở đây không đạt tới mức mà nàng mong muốn.

Nhưng mà lúc này nàng cũng không hỏi thêm, chỉ có thể kiềm chế đứng tại chỗ, chờ những luyện dược sư khác kết thúc.

Không quá lâu, một luyện dược sư nổ lò, một luyện dược sư luyện chế ra năm viên linh đan trung phẩm, Đường Hoan cũng không ngoài ý muốn, thần sắc vô cùng đạm nhiên.

Nàng lơ đãng liếc mắt qua Đường Quả, thấy sắc mặt bình thường, thật sự là không nhìn ra biểu cảm gì.

Trong ấn tượng của nàng Đường Quả luôn luôn vĩnh viễn ngẩng cổ, tính tình không chịu cúi đầu, cho dù nổ lò cũng không biểu hiện ra ngoài như những người khác, không thể không thừa nhận, dáng vẻ ngạo nghễ kia là dáng vẻ làm nàng cảm thấy hâm mộ nhất.

Đối phương cho dù thành công hay là thất bại, khí chất quanh thân đều thuộc về đại tiểu thư thế gia, dù là ai cũng không dám coi thường.

"Đại hội luyện dược năm nay thật làm trưởng lão ta thu hoạch được rất nhiều, kinh hỷ thật sự là quá nhiều."

"Kế tiếp bổn trưởng lão tuyên bố, người được đệ nhất danh trong đại hội luyện dược, đến từ Đường gia, Đường gia nhị tiểu thư Đường Quả."

Đường Hoan đang chờ giám khảo tuyên bố mình đạt được đệ nhất danh, nàng cũng đã đoán trước, chỉ là trăm triệu lần không nghĩ tới, cuối cùng một chữ cũng không giống nhau.

Không phải Đường Hoan, là Đường Quả.

Đường Hoan đột nhiên ngẩng đầu, há mồm chất vấn, "Tại sai đệ nhất danh lại là Đường Quả chứ?"

Tức khắc, ánh mắt xung quanh nhất trí rơi trên người nàng, trong mắt bọn họ đều có một ý tứ là vì sao không phải là Đường Quả?

Trong lòng Đường Hoan chua xót đồng thời phẫn nộ, cho dù hai lần trước biểu hiện của Đường Quả vô cùng ưu tú, cũng không nên lấy thành tích này lên vòng cuối cùng chứ?
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 168: Thứ nữ trọng sinh (30)

Đường Hoan nhìn chằm chằm giám khảo trên đài, như là muốn họ cho nàng một lời giải thích, bằng không nàng sẽ không chấp nhận cái kết quả này.

"Trưởng lão, đại hội luyện dược chú ý nhất là công bằng, cho dù hai vòng trước Đường Quả biểu hiện vô cùng ưu tú, các người cũng không thể như vậy mà kết luận nàng chính là đệ nhất chứ?"

Đường Hoan cảm thấy mình đứng phía công bằng, có nhiều người nhìn thấy như vậy, bọn họ gian lận như thế không khỏi quá khó coi đi.

Giám khảo kỳ quái nhìn Đường Hoan nói, "Tại sao lại không phải là Đường Quả? Nàng luyện chế ra đại viên mãn Dưỡng Hồn Đan cực phẩm."

Ánh mắt kia còn viết, không phải Đường Quả chẳng lẽ là ngươi sao?

Có phải ngươi muốn đệ nhất danh đến điên rồi không, vẻ mặt ấy làm Đường Hoan ngây ngẩn cả người.

Đại viên mãn Dưỡng Hồn Đan cực phẩm?

"Không phải nàng nổ lò sao?"

Đường Hoan không tự hỏi mà buột miệng thốt ra, cơ hồ bắt đầu điên cuồng, nụ cười trên mặt căn bản không duy trì nổi nữa.

"Ai nói nàng nổ lò?"

Giám khảo vẫn thấy rất kỳ lạ, nhìn Đường Hoan thất thần, hắn âm thầm đáng tiếc một phen, chẳng lẽ bởi vì chịu đả kích cho nên tâm trí Đường Hoan bị ảnh hưởng?

Hy vọng nàng có thể điều tiết tâm trạng ổn định, đây cũng là một hạt giống luyện dược tốt.

"Kỳ thật Đường Hoan ngươi cũng không tồi."

Giám khảo nhanh chóng an ủi, "Tuy nói so với Đường Quả kém hơn, nhưng ngươi ở tuổi này có thể đạt tới trình độ luyện dược sư cao cấp, tương lai tiền đồ vô lượng."

Đường Hoan hoàn toàn không cảm nhận được an ửi đến từ giám khảo, chỉ cảm thấy ông ta đang nhục nhã nàng.

Khen nàng một lần, lập tức lại muốn hạ thấp nàng một phen, có người nào an ủi như vậy sao?

Còn có, trước mặt Đường Quả có nhiều sương khói vẫn chưa tan đi như vậy, thật sự không phải nổ lò?

Đường Hoan đi đến trước mặt Đường Quả, sắc mặt có chút âm trầm, quả nhiên thấy được lò luyện đan hoàn toàn không hề hao tổn gì, móng tay bấm thật sâu vào lòng bàn tay.

"Đại tỷ, ta không có nổ lò."

Đường Quả cười một tiếng ngạo nghễ, đem tính cách kiêu căng của đích tiểu thư Đường gia biểu hiện đến vô cùng nhuần nhuyễn, không hề có ý tứ khiêm tốn.
 

Tiểu Mã

Chuyển ngữ
Tham gia
9/3/21
Bài viết
257
Điểm cảm xúc
325
Điểm
63
Chương 169: Thứ nữ trọng sinh (31)

Dạ Chu cân nhắc một chút, "Biểu muội không hài lòng sao?"

"Nếu không thì muội cứ tạm chấp nhận dùng trước, ta sẽ nghĩ cách giúp muội tìm cái tốt hơn."

Đường Hoan nghe được đối thoại của hai người, đáy mắt hiện lên tia cười nhạo, muốn đến điên rồi?

Đây chính là Thần Khí, chờ sau khi Đường Quả biết thì sẽ không suy nghĩ như vậy.

Không có được Thần Khí, Đường Hoan vừa tiếc nuối vừa đau lòng.

"Hoan Nhi thực sự thích cái lò luyện đan kia?"

Trước khi Dạ Chu cùng Đường Quả rời đi, Dạ Diễm vẫn luôn không xuất hiện.

Lúc trước hắn làm những việc đó không có khả năng giấu được Dạ Chu.

Hắn cũng không ngờ là Đường Quả lại lợi hại như thế, có thể luyện chế ra được Dưỡng Hồn Đan.

Cho dù như vậy, hắn cũng xem thường Đường Quả, trong cảm nhận của hắn Đường Hoan mới là hoàn mỹ nhất.

"Lúc trước ta vẫn luôn cảm thấy lò luyện đan kia cùng ta có duyên."

Đường Hoan vẻ mặt bình tĩnh nói, "Không ngờ Nhị muội còn tốt hơn, tâm tình có hơi không tốt, ta có dự cảm nếu có được lò luyện đan kia, trình độ luyện đan của ta sẽ cao hơn một ít."

Kia là Thần Khí, có thần khí trợ giúp, trình độ có thể không cao hơn sao?

Đường Quả đã nổi bật như thế, nếu để nàng có thêm Thần Khí, nàng ta không dám tưởng tượng Đường Quả có thể càng phong quang hơn cả kiếp trước.

Nghĩ như vậy, làm nàng ta càng cảm thấy không ổn.

"Không biết Hoan Nhi thích như vậy, sớm biết như thế, ta nên để người đổi thành một phần thưởng khác."

Con ngươi Dạ Diễm chớp động, nửa ôm Đường Hoan, "Hoan Nhi muốn cái gì, ta sẽ giúp muội lấy cái đó."

"A Diễm, Nhị muội sẽ không nguyện ý, huynh cũng đừng cưỡng ép muội ấy."

Nói thì nói như vậy, Đường Hoan không có ý ngăn cản Dạ Diễm.

"Ta tự có chừng mực."

Đáy mắt Dạ Diễm lập lòe, hắn nhất định phải lấy được, chỉ một đích nữ Đường gia nho nhỏ mà thôi, cho dù có hoàng thúc che chở, nếu hắn muốn lò luyện đan kia thì có rất nhiều biện pháp.

Những âm mưu thủ đoạn nhỏ, vẫn là không cần nói cho Hoan Nhi biết, miễn cho nàng lo lắng.

"Biểu muội hình như đang rất vui vẻ?"

Trên mặt Dạ Chu đầy ý cười, đi theo bên người Đường Quả, "Biểu muội là luyện dược sư cao cấp, sau này toàn bộ người Tiên Bình quốc đều sẽ biết tên của muội."

Hắn thật sự cao hứng!

Biểu muội hắn lợi hại như vậy, là siêu cấp lợi hại!

Thấy Đường Quả nhìn chằm chằm vào lò luyện đan, Dạ Chu không hiểu, "Biểu muội đây là thích hay không thích nó?"

"Biểu ca, trải qua phán đoán của ta, đây là một Thần Khí."

Đường Quả nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Thần Khí hẳn là rất đáng giá đúng không?"

Dạ Chu ngay từ đầu vẫn chưa phản ứng lại, ngẩn ngơ một hồi sau đó bừng tỉnh lại không tưởng tượng được, "Tuy rằng nó đúng là dễ nhìn, nhưng bộ dáng như vậy, thật sự là Thần Khí sao?"

"Đúng thật là Thần Khí."

Dạ Chu thỏa hiệp, "Biểu muội nói nó là Thần Khí, thì nhất định là Thần Khí."

Mặc kệ có phải là Thần Khí hay không, biểu muội nói đều đúng.

[ Ký chủ, cô có cảm thấy cái gì không đúng hay không? Biểu ca nhà cô hình như càng ngày càng không có nguyên tắc. ]

Đường Quả đập nhẹ lò luyện đan, Dạ Chủ vốn còn không thèm để ý, lò luyện đan liền chấn động, mặt ngoài tinh xảo đột nhiên biến thành nhỏ gọn toát ra khí chất cổ xưa, hắn lập tức ngây người.

Hắn vuốt vuốt khuôn mặt tuấn mỹ, không thể tưởng tượng nói, "Thật sự đúng là Thần Khí ? ?"

Cảm nhận được hơi thở thần bí trên mặt lò, hắn hoàn toàn không giải thích được, như thế nào là Thần Khí.

"Biểu muội, hiện tại nó hẳn xứng với muội."

Phản ứng đầu tiên của Dạ Chu chính là nói những lời này, hoàn toàn không cảm thấy hắn nói cái gì không đúng.

Một canh giờ sau, hai người xuất hiện ở bên ngoài phòng đấu giá.

Dạ Chu rối rắm một phen, "Biểu muội, muội thật sự muốn bán nó?"

Đây là Thần Khí đó, biểu muội, muội cùng với ta đến đây là muốn bán Thần Khí? ?
 
Top