[Xuyên Nhanh] Xuyên nhanh: Nữ xứng, bình tĩnh một chút! - Đỗ Liễu Liễu
- Tham gia
- 9/3/21
- Bài viết
- 257
- Điểm cảm xúc
- 325
- Điểm
- 63
Chương 170: Trọng sinh thứ nữ (32)
“Hoàng thúc.”
Dạ Diễm ngăn hai người tại phòng đấu giá.
Dạ Chu không chút ddeerr ý quét mắt nhìn Dạ Diễm, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh, “Ngươi còn biết ta là hoàng thúc của ngươi sao?”
“Hoàng thúc làm gì vậy? Là giận ta?” Đấy mắt Dạ Diễm mang theo ý cười, “Không biết ta đã chọc tói hoàng thúc khi nào? Thỉnh hoàng thúc nói rõ, ta nhất
định hướng hoàng thúc mà xin lỗi.”
Dạ Diễm cho rằng hắn thái độ hữu hảo như vậy, Dạ Chu hẳn sẽ nể mặt mọi người đều là người hoàng tộc, xem xét mặt mũi, người một nhà không có khả năng đánh người một nhà.
Dạ Chu chỉ nhìn hắn lạnh lùng cười, đi tới trước mặt hắn, gương mặt tuấn mỹ có chút dương dương đầu, làm hắn có chút quen mắt cười, hắn quên hôm nay tới là để gặp ai.
Rồi sau đó hoàng thúc nhà hắn vô cùng thô lỗ cuốn tay áo lên, lúc này đã muốn chạy tới trước mặt hắn, lúc hắn còn chưa phản ứng lại, vươn tay chính là hai cái tát đánh trên má trái của hắn.
Bạch bạch hai tiếng, xung quanh người vây lại xem càng đông. Người vây xem hô hấp cứng lại, chỉ cảm thấy vô số khí nóng bốc trên đầu.
Nửa bên mặt Dạ Diễm sưng lên, đáy mắt hiện lên tia không thể tưởng tượng, hắn thật sự không nghĩ tới Dạ Chu sẽ trực tiếp động thủ đánh hắn, lại là phương thức vả mặt kiểu này.
“Hoàng…”
“Ha hả…Hoàng CMM…”
Đường Quả cũng sợ ngây người, biểu ca còn có thể mắng chửi người, là mắng Dạ Diễm hoàng CMM???
Dạ Diễm một câu cũng không nói được, liền bị Dạ Chu một chân đá bay, trực tiếp đạp bay đến phía sau quầy hàng, vẻ mặt Dạ Diễm âm trầm bò dậy, cả người đều chật vật không thôi.
Dạ Chu buông ống tay áo, chậm rãi bước đến trước mặt Dạ Diễm, miệt thị nói, “Nể mặt đại ca, ta không đánh gãy chân ngươi bổn vương đã nhân từ lắm rồi, ai cho ngươi dũng khí ở trước mặt bổn vương trục lợi, thủ đoạn gian dối?”
“Nếu không phải biểu muội ta lợi hại, tự mình vượt qua vòng kia, hôm nay sẽ không đơn giản chỉ đánh ngươi hai bạt tai như vậy đâu.”
[ Ký chủ, biểu ca của cô thật mãnh, thật không thể nhìn ra, ta cho rằng hắn chỉ biết nói lời ngon tiếng ngọt, không nghĩ hắn lại là người thô bạo. ]
Đường Quả khóe miệng ngậm ý cười, yên lặng mà quan sát hết thảy một màn này, một chút cũng không có ý khuyên can.
Khuyên cái rắm a, Dạ Diễm kia cố ý nhằm vào nàng, thân mật cùn Đường Hoan, nàng không chỉnh chết đối phương cũng là nhân từ.
“Như thế nào, ngươi có ý kiến?”
Dạ Diễm rũ mắt, bị người ta nhục nhã, mà người này lại là Dạ Chu, hắn nửa điểm cũng không dám có ý đánh trả.
Phụ hoàng đối với hắn ấn tượng cũng không tệ lắm, một khi hắn dám đối xử với Dạ Chu thế nào, phụ hoàng hắn tuyệt đối một giây cũng không cần đứa con trai như hắn.
Ai bảo phụ hoàng có một đống nhi tử, đệ đề lại chỉ có một Dạ Chu? Lại là huynh
đệ ruột.
“Hoàng thúc giáo huấn rất phải, Dạ Diễm biết sai.”
Dạ Diễm nắm chặt tay, một ngày nào đó, hắn sẽ đòi lại tất cả. Chờ hắn bước lên vị trí kia, chờ hắn tu luyện vượt qua những người này, đó chính là ngày hắn báo thù. Hiện tại hắn không tìm Dạ Chu gây phiền toái, mà Đường Quả hắn liền không kiêng kị.
Dạ Chu không để ý Dạ Diễm, cũng chỉ là người không quan trọng gì. Trên mặt hắn khinh thường rút đi, nháy mắt lộ ra biểu cảm dương dương tự đắc tươi cười, xoay người chạy về bên Đường Quả, giống như một con chó trung thành.
“Biểu ca giúp muội giáo huấn hắn.”
Ý tứ muội mau khen khen ta đi, làm Đường Quả cũng bất giác mỉm cười. “Biểu ca thật ngầu.”
Dạ Chu cười càng lớn hơn, hắn cũng cảm thấy hắn rất tuyệt.
Hai người vừa muốn tiến vào phòng đấu giá, lại bị Dạ Diễm ngăn lại. Dạ Chu cau mày, da mặt tiểu thất sao có thể dày như vậy?
Đại ca có mấy đứa con trai ủa nhiên vô cùng kỳ quái, mỗi một người lại không giống nhau. Chính là không một ai, di truyền phong phạm của đại ca, nhất định là nhà gái có vấn đề.
“Hoàng thúc, ta muốn cùng Đường nhị tiểu thư nói hai câu.”
Dạ Diễm ngăn hai người tại phòng đấu giá.
Dạ Chu không chút ddeerr ý quét mắt nhìn Dạ Diễm, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh, “Ngươi còn biết ta là hoàng thúc của ngươi sao?”
“Hoàng thúc làm gì vậy? Là giận ta?” Đấy mắt Dạ Diễm mang theo ý cười, “Không biết ta đã chọc tói hoàng thúc khi nào? Thỉnh hoàng thúc nói rõ, ta nhất
định hướng hoàng thúc mà xin lỗi.”
Dạ Diễm cho rằng hắn thái độ hữu hảo như vậy, Dạ Chu hẳn sẽ nể mặt mọi người đều là người hoàng tộc, xem xét mặt mũi, người một nhà không có khả năng đánh người một nhà.
Dạ Chu chỉ nhìn hắn lạnh lùng cười, đi tới trước mặt hắn, gương mặt tuấn mỹ có chút dương dương đầu, làm hắn có chút quen mắt cười, hắn quên hôm nay tới là để gặp ai.
Rồi sau đó hoàng thúc nhà hắn vô cùng thô lỗ cuốn tay áo lên, lúc này đã muốn chạy tới trước mặt hắn, lúc hắn còn chưa phản ứng lại, vươn tay chính là hai cái tát đánh trên má trái của hắn.
Bạch bạch hai tiếng, xung quanh người vây lại xem càng đông. Người vây xem hô hấp cứng lại, chỉ cảm thấy vô số khí nóng bốc trên đầu.
Nửa bên mặt Dạ Diễm sưng lên, đáy mắt hiện lên tia không thể tưởng tượng, hắn thật sự không nghĩ tới Dạ Chu sẽ trực tiếp động thủ đánh hắn, lại là phương thức vả mặt kiểu này.
“Hoàng…”
“Ha hả…Hoàng CMM…”
Đường Quả cũng sợ ngây người, biểu ca còn có thể mắng chửi người, là mắng Dạ Diễm hoàng CMM???
Dạ Diễm một câu cũng không nói được, liền bị Dạ Chu một chân đá bay, trực tiếp đạp bay đến phía sau quầy hàng, vẻ mặt Dạ Diễm âm trầm bò dậy, cả người đều chật vật không thôi.
Dạ Chu buông ống tay áo, chậm rãi bước đến trước mặt Dạ Diễm, miệt thị nói, “Nể mặt đại ca, ta không đánh gãy chân ngươi bổn vương đã nhân từ lắm rồi, ai cho ngươi dũng khí ở trước mặt bổn vương trục lợi, thủ đoạn gian dối?”
“Nếu không phải biểu muội ta lợi hại, tự mình vượt qua vòng kia, hôm nay sẽ không đơn giản chỉ đánh ngươi hai bạt tai như vậy đâu.”
[ Ký chủ, biểu ca của cô thật mãnh, thật không thể nhìn ra, ta cho rằng hắn chỉ biết nói lời ngon tiếng ngọt, không nghĩ hắn lại là người thô bạo. ]
Đường Quả khóe miệng ngậm ý cười, yên lặng mà quan sát hết thảy một màn này, một chút cũng không có ý khuyên can.
Khuyên cái rắm a, Dạ Diễm kia cố ý nhằm vào nàng, thân mật cùn Đường Hoan, nàng không chỉnh chết đối phương cũng là nhân từ.
“Như thế nào, ngươi có ý kiến?”
Dạ Diễm rũ mắt, bị người ta nhục nhã, mà người này lại là Dạ Chu, hắn nửa điểm cũng không dám có ý đánh trả.
Phụ hoàng đối với hắn ấn tượng cũng không tệ lắm, một khi hắn dám đối xử với Dạ Chu thế nào, phụ hoàng hắn tuyệt đối một giây cũng không cần đứa con trai như hắn.
Ai bảo phụ hoàng có một đống nhi tử, đệ đề lại chỉ có một Dạ Chu? Lại là huynh
đệ ruột.
“Hoàng thúc giáo huấn rất phải, Dạ Diễm biết sai.”
Dạ Diễm nắm chặt tay, một ngày nào đó, hắn sẽ đòi lại tất cả. Chờ hắn bước lên vị trí kia, chờ hắn tu luyện vượt qua những người này, đó chính là ngày hắn báo thù. Hiện tại hắn không tìm Dạ Chu gây phiền toái, mà Đường Quả hắn liền không kiêng kị.
Dạ Chu không để ý Dạ Diễm, cũng chỉ là người không quan trọng gì. Trên mặt hắn khinh thường rút đi, nháy mắt lộ ra biểu cảm dương dương tự đắc tươi cười, xoay người chạy về bên Đường Quả, giống như một con chó trung thành.
“Biểu ca giúp muội giáo huấn hắn.”
Ý tứ muội mau khen khen ta đi, làm Đường Quả cũng bất giác mỉm cười. “Biểu ca thật ngầu.”
Dạ Chu cười càng lớn hơn, hắn cũng cảm thấy hắn rất tuyệt.
Hai người vừa muốn tiến vào phòng đấu giá, lại bị Dạ Diễm ngăn lại. Dạ Chu cau mày, da mặt tiểu thất sao có thể dày như vậy?
Đại ca có mấy đứa con trai ủa nhiên vô cùng kỳ quái, mỗi một người lại không giống nhau. Chính là không một ai, di truyền phong phạm của đại ca, nhất định là nhà gái có vấn đề.
“Hoàng thúc, ta muốn cùng Đường nhị tiểu thư nói hai câu.”