[Trọng sinh] [Truyện Hoàn] Sau Khi Sống Lại Tôi Được Bạn Gái Siêu Cấp Đáng Yêu Theo Đuổi - Bát Nguyệt Nhị Thập.
- Tham gia
- 14/4/19
- Bài viết
- 14,904
- Điểm cảm xúc
- 5,644
- Điểm
- 113
Chương 50 : Học bá như đến này, đầu bạc không rời xa
Editor: trucxinh0505
Trần Nặc thản nhiên nói: "Cậu hỏi cái này để làm gì?"
Nguyễn Tiểu Noãn quay đầu nhìn cậu, nụ cười rực rỡ: "Nếu cậu không có chuyện, tớ tới tìm cậu có được hay không?"
Trần Nặc lườm cô, thản nhiên nói: "Không được."
"Vì sao?" Nguyễn Tiểu Noãn sững sờ, "Cậu có việc, hay là ước hẹn cùng người?"
Trần Nặc nói: "Đều không có."
"Vậy tại sao không cho tớ tìm cậu?" Nguyễn Tiểu Noãn mất hứng nói.
Trần Nặc hỏi lại, "Cậu nghĩ rất muốn đến tìm tớ?"
Nguyễn Tiểu Noãn dùng sức gật đầu: "Đương nhiên rồi, nằm mơ đều đang nghĩ!"
Cô chưa nói xong chính là, đang còn muốn nằm trên giường Trần Nặc một chút, tốt nhất có thể ở cùng cậu một chỗ... Hì hì
Trần Nặc nói: "Nhiệm vụ của cậu bây giờ là chuyên tâm đọc sách, không cần luôn luôn suy nghĩ cua tớ."
Nguyễn Tiểu Noãn cắn môi một cái, đột nhiên nghĩ đến cái gì, mặt nhỏ bụ bẩm tràn đầy mong đợi nhìn cậu: "Nếu như kỳ thi giữa kỳ tớ đột phá đếm ngược hạng mười, vậy lễ Quốc Khánh cậu liền bồi tớ một ngày, có được hay không?"
Đột phá đếm ngược hạng mười?
Mục tiêu này thật đúng là rộng lớn.
Trần Nặc có chút im lặng, bất quá cậu cũng biết, căn bản Nguyễn Tiểu Noãn quá kém, muốn xách thành tích cao, không phải chuyện một sớm một chiều, từng bước một đi, không thể chờ mong quá cao.
Cô chịu cố gắng, chính là chuyện tốt.
Cậu nhẹ gật đầu, "Được, nhưng điều kiện tiên quyết là, cậu không thể gian lận."
Nguyễn Tiểu Noãn nghe xong, tâm nở hoa, nghiêm túc đảm bảo, "Tớ tuyệt đối tuyệt đối không dối trá, nếu không để cho cả một đời đuổi không kịp cậu!"
Trần Nặc ho một tiếng: "Đừng nói nhảm, chép xong đề sai đi."
Chờ cô chép xong đề sai, thời gian tự học cũng đến muộn, Trần Nặc nói: "Đi đây."
Bởi vì được Trần Nặc hứa hẹn, tâm tình Nguyễn Tiểu Noãn vô cùng tốt, tung tăng cùng cậu ra khỏi thư quán, đi về trường học, đột nhiên cô lung lay cái đầu nhỏ, nói: "Bất quá tớ có linh cảm mạnh, làm một bài thơ, cậu có muốn nghe một chút hay không?"
Trần Nặc nói, "Không cần."
Nguyễn Tiểu Noãn liếc mắt lườm cậu: "... Tớ lại muốn đọc, cậu nghe nha."
Cô hắng giọng một cái, thì thầm, "Nguyện vọng có một học bá, thuộc thứ nhất toàn trường, theo giúp tớ học tập, một ngày cho ngàn đề, ôn tập giải nghi vấn, giúp tớ đề khảo, ngày thi ngồi cạnh tớ, giúp tớ thoát bế tắc, học bá như đến này, đầu bạc không xa rời."
Đọc xong, cô nhếch môi cười rộ lên, con mắt lóe sáng lòe lòe, giống như tinh tinh trên trời, "Thế nào, xuôi tai không?"
Trần Nặc mặt không biểu tình, đưa tay thoáng búng một phát trên trán trắng nõn của cô, "Một ngày cho ngàn đề sao? Nếu cậu thích học tập như vậy, ngày mai thỏa mãn cậu."
Nguyễn Tiểu Noãn bụm lấy cái trán, nước mắt rưng rưng: "A a a."
Cái học bá này quá vô tình!
Khi nào mới có thể bổ nhào vào cậu ấy, các loại online, gấp!
Ban đêm, Lưu Chi Hoa đột nhiên tìm Trần Nặc, nói hi vọng cậu giúp một chút.
Trần Nặc hỏi gấp cái gì.
Lưu Chi Hoa đỏ mặt nói, quan hệ cậu ta cùng nữ thần MM tiến triển đến trình độ nhất định, nữ thần MM biểu thị không quan tâm bề ngoài cậu ta, thích chính là con người cậu ta, hi vọng ngày mốt cùng gặp mặt.
Bởi vậy, Lưu Chi Hoa dự định đi mua mấy bộ y phục, đến lúc đó mặc vào gặp mặt cùng nữ thần MM, cho nên muốn thông qua Nguyễn Tiểu Noãn hẹn Hoắc Giai cùng Kha Thi Thi, nhờ bọn họ hỗ trợ tham khảo một chút mua quần áo nào tương đối tốt.
"Con gái đó, tương đối rõ ràng họ yêu thích gì." Lưu Chi Hoa nhăn nhó nói nói, "Để cho nhóm người Kha Thi Thi giúp một chút, đến lúc đó tớ mời bọn họ ăn cơm, còn có thể đi Quán trà sữa đối diện uống trà sữa. Còn có, cũng mời Nguyễn Tiểu Noãn cùng cậu uống."
Lúc này trà sữa ở thành phố vừa mới bắt đầu lưu hành, rất được đám con gái hoan nghênh.
Trần Nặc cười cười, "Được, tớ giúp cậu hỏi một chút."
Lúc ăn cơm, cậu đem việc này nói cùng Nguyễn Tiểu Noãn, Nguyễn Tiểu Noãn vỗ ngực nói cứ yên tâm.
Kha Thi Thi tương đối thẹn thùng, ngay từ đầu không đáp ứng, bất quá Hoắc Giai vì trà sữa cùng bữa trưa miễn phí, không biết làm sao thuyết phục được Kha Thi Thi, giữa trưa ngày thứ hai, hai cô gái liền thừa dịp nghỉ trưa hơn hai giờ, cùng Lưu Chi Hoa đi chọn lựa quần áo.
Mua quần áo xong, Lưu Chi Hoa còn đi sửa tóc lại chút, thậm chí mua hộp da mặt, ban đêm vụng trộm ở trong phòng ngủ thoa.
Phải biết, biết Lưu Chi Hoa lâu như vậy, Trần Nặc chưa thấy cậu ta để ý bề ngoài như vậy, thậm chí ngay cả số lần rửa mặt đều không vượt qua một lần.
Có thể thấy được, ma lực của ái tình lớn đến bao nhiêu.
Ngày kế tiếp giữa trưa sau khi tan học, Lưu Chi Hoa trước đi phòng ngủ, lên đồ rực rỡ.
Khoan hãy nói, quả nhiên người dựa vào lụa ngựa dựa vào yên.
Qua tu chỉnh một lần, nhìn Lưu Chi Hoa rất là có dáng hình.
Trước kia Lưu Chi Hoa cảm giác đơn thuần trò chơi thôi.
Bây giờ Lưu Chi Hoa cảm giác là một game thủ nam.
Tuy chỉ kém một chữ, nhưng ít ra vẫn sống.
Sau đó, cậu lẩm bẩm cùng nữ thần MM ước hẹn địa điểm, ám hiệu riêng, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, lòng tràn đầy mong đợi xuất phát.
Trước khi đi còn vỗ ngực nói cùng Trần Nặc, nếu như thành công, Trần Nặc cùng Nguyễn Tiểu Noãn chính là bà mối bọn họ, cậu ta nhất định mời hai người ăn cơm tại căn tin một tháng.
Vì điểm ấy, Trần Nặc hi vọng cậu ta sẽ thành công.
Chờ Trần Nặc cùng Nguyễn Tiểu Noãn tại căn tin cơm nước xong xuôi, chuẩn bị trở lại ngủ một lát, đột nhiên, cửa phòng ngủ bị đẩy ra. Lưu Chi Hoa đi đến.
Trong phòng ngủ mấy cái nam sinh đều biết cậu ta đi gặp nữ thần MM, có người kinh ngạc hỏi, "Lưu Chi Hoa, làm sao cậu trở về nhanh như vậy? Chẳng lẽ không có gặp nữ thần MM của cậu?"
Trần Nặc thản nhiên nói: "Cậu hỏi cái này để làm gì?"
Nguyễn Tiểu Noãn quay đầu nhìn cậu, nụ cười rực rỡ: "Nếu cậu không có chuyện, tớ tới tìm cậu có được hay không?"
Trần Nặc lườm cô, thản nhiên nói: "Không được."
"Vì sao?" Nguyễn Tiểu Noãn sững sờ, "Cậu có việc, hay là ước hẹn cùng người?"
Trần Nặc nói: "Đều không có."
"Vậy tại sao không cho tớ tìm cậu?" Nguyễn Tiểu Noãn mất hứng nói.
Trần Nặc hỏi lại, "Cậu nghĩ rất muốn đến tìm tớ?"
Nguyễn Tiểu Noãn dùng sức gật đầu: "Đương nhiên rồi, nằm mơ đều đang nghĩ!"
Cô chưa nói xong chính là, đang còn muốn nằm trên giường Trần Nặc một chút, tốt nhất có thể ở cùng cậu một chỗ... Hì hì
Trần Nặc nói: "Nhiệm vụ của cậu bây giờ là chuyên tâm đọc sách, không cần luôn luôn suy nghĩ cua tớ."
Nguyễn Tiểu Noãn cắn môi một cái, đột nhiên nghĩ đến cái gì, mặt nhỏ bụ bẩm tràn đầy mong đợi nhìn cậu: "Nếu như kỳ thi giữa kỳ tớ đột phá đếm ngược hạng mười, vậy lễ Quốc Khánh cậu liền bồi tớ một ngày, có được hay không?"
Đột phá đếm ngược hạng mười?
Mục tiêu này thật đúng là rộng lớn.
Trần Nặc có chút im lặng, bất quá cậu cũng biết, căn bản Nguyễn Tiểu Noãn quá kém, muốn xách thành tích cao, không phải chuyện một sớm một chiều, từng bước một đi, không thể chờ mong quá cao.
Cô chịu cố gắng, chính là chuyện tốt.
Cậu nhẹ gật đầu, "Được, nhưng điều kiện tiên quyết là, cậu không thể gian lận."
Nguyễn Tiểu Noãn nghe xong, tâm nở hoa, nghiêm túc đảm bảo, "Tớ tuyệt đối tuyệt đối không dối trá, nếu không để cho cả một đời đuổi không kịp cậu!"
Trần Nặc ho một tiếng: "Đừng nói nhảm, chép xong đề sai đi."
Chờ cô chép xong đề sai, thời gian tự học cũng đến muộn, Trần Nặc nói: "Đi đây."
Bởi vì được Trần Nặc hứa hẹn, tâm tình Nguyễn Tiểu Noãn vô cùng tốt, tung tăng cùng cậu ra khỏi thư quán, đi về trường học, đột nhiên cô lung lay cái đầu nhỏ, nói: "Bất quá tớ có linh cảm mạnh, làm một bài thơ, cậu có muốn nghe một chút hay không?"
Trần Nặc nói, "Không cần."
Nguyễn Tiểu Noãn liếc mắt lườm cậu: "... Tớ lại muốn đọc, cậu nghe nha."
Cô hắng giọng một cái, thì thầm, "Nguyện vọng có một học bá, thuộc thứ nhất toàn trường, theo giúp tớ học tập, một ngày cho ngàn đề, ôn tập giải nghi vấn, giúp tớ đề khảo, ngày thi ngồi cạnh tớ, giúp tớ thoát bế tắc, học bá như đến này, đầu bạc không xa rời."
Đọc xong, cô nhếch môi cười rộ lên, con mắt lóe sáng lòe lòe, giống như tinh tinh trên trời, "Thế nào, xuôi tai không?"
Trần Nặc mặt không biểu tình, đưa tay thoáng búng một phát trên trán trắng nõn của cô, "Một ngày cho ngàn đề sao? Nếu cậu thích học tập như vậy, ngày mai thỏa mãn cậu."
Nguyễn Tiểu Noãn bụm lấy cái trán, nước mắt rưng rưng: "A a a."
Cái học bá này quá vô tình!
Khi nào mới có thể bổ nhào vào cậu ấy, các loại online, gấp!
Ban đêm, Lưu Chi Hoa đột nhiên tìm Trần Nặc, nói hi vọng cậu giúp một chút.
Trần Nặc hỏi gấp cái gì.
Lưu Chi Hoa đỏ mặt nói, quan hệ cậu ta cùng nữ thần MM tiến triển đến trình độ nhất định, nữ thần MM biểu thị không quan tâm bề ngoài cậu ta, thích chính là con người cậu ta, hi vọng ngày mốt cùng gặp mặt.
Bởi vậy, Lưu Chi Hoa dự định đi mua mấy bộ y phục, đến lúc đó mặc vào gặp mặt cùng nữ thần MM, cho nên muốn thông qua Nguyễn Tiểu Noãn hẹn Hoắc Giai cùng Kha Thi Thi, nhờ bọn họ hỗ trợ tham khảo một chút mua quần áo nào tương đối tốt.
"Con gái đó, tương đối rõ ràng họ yêu thích gì." Lưu Chi Hoa nhăn nhó nói nói, "Để cho nhóm người Kha Thi Thi giúp một chút, đến lúc đó tớ mời bọn họ ăn cơm, còn có thể đi Quán trà sữa đối diện uống trà sữa. Còn có, cũng mời Nguyễn Tiểu Noãn cùng cậu uống."
Lúc này trà sữa ở thành phố vừa mới bắt đầu lưu hành, rất được đám con gái hoan nghênh.
Trần Nặc cười cười, "Được, tớ giúp cậu hỏi một chút."
Lúc ăn cơm, cậu đem việc này nói cùng Nguyễn Tiểu Noãn, Nguyễn Tiểu Noãn vỗ ngực nói cứ yên tâm.
Kha Thi Thi tương đối thẹn thùng, ngay từ đầu không đáp ứng, bất quá Hoắc Giai vì trà sữa cùng bữa trưa miễn phí, không biết làm sao thuyết phục được Kha Thi Thi, giữa trưa ngày thứ hai, hai cô gái liền thừa dịp nghỉ trưa hơn hai giờ, cùng Lưu Chi Hoa đi chọn lựa quần áo.
Mua quần áo xong, Lưu Chi Hoa còn đi sửa tóc lại chút, thậm chí mua hộp da mặt, ban đêm vụng trộm ở trong phòng ngủ thoa.
Phải biết, biết Lưu Chi Hoa lâu như vậy, Trần Nặc chưa thấy cậu ta để ý bề ngoài như vậy, thậm chí ngay cả số lần rửa mặt đều không vượt qua một lần.
Có thể thấy được, ma lực của ái tình lớn đến bao nhiêu.
Ngày kế tiếp giữa trưa sau khi tan học, Lưu Chi Hoa trước đi phòng ngủ, lên đồ rực rỡ.
Khoan hãy nói, quả nhiên người dựa vào lụa ngựa dựa vào yên.
Qua tu chỉnh một lần, nhìn Lưu Chi Hoa rất là có dáng hình.
Trước kia Lưu Chi Hoa cảm giác đơn thuần trò chơi thôi.
Bây giờ Lưu Chi Hoa cảm giác là một game thủ nam.
Tuy chỉ kém một chữ, nhưng ít ra vẫn sống.
Sau đó, cậu lẩm bẩm cùng nữ thần MM ước hẹn địa điểm, ám hiệu riêng, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang, lòng tràn đầy mong đợi xuất phát.
Trước khi đi còn vỗ ngực nói cùng Trần Nặc, nếu như thành công, Trần Nặc cùng Nguyễn Tiểu Noãn chính là bà mối bọn họ, cậu ta nhất định mời hai người ăn cơm tại căn tin một tháng.
Vì điểm ấy, Trần Nặc hi vọng cậu ta sẽ thành công.
Chờ Trần Nặc cùng Nguyễn Tiểu Noãn tại căn tin cơm nước xong xuôi, chuẩn bị trở lại ngủ một lát, đột nhiên, cửa phòng ngủ bị đẩy ra. Lưu Chi Hoa đi đến.
Trong phòng ngủ mấy cái nam sinh đều biết cậu ta đi gặp nữ thần MM, có người kinh ngạc hỏi, "Lưu Chi Hoa, làm sao cậu trở về nhanh như vậy? Chẳng lẽ không có gặp nữ thần MM của cậu?"